“Chuyện… chuyện gì đang diễn ra vậy? Uy lực của huyết thống long tộc trên người tiểu tử này áp đảo được Long chủ?”
“Đúng là gặp ma mà! Rõ ràng tên tiểu tử này chỉ là nhân loại, lực lượng huyết mạch của hắn làm sao có thể mạnh hơn Long chủ được?”
“Lẽ nào, Long chủ của chúng ta trước giờ là giả sao?”
Đám tộc nhân Ám Ma Hổ bắt đầu xôn xao, lời lẽ không giấu nổi mà truyền tới tai Long chủ.
Những thứ như vậy, với Long chủ mà nói quá thật sự quá khó nghe.
Hắn không tài nào hiểu được, tại sao huyết lực trên người tên nhân loại kia lại có thể cường đại hơn cả hắn!
Long chủ đâu biết rằng, long huyết mà Diệp Viễn luyện hóa thành là tinh huyết từ Bán Thần Thú.
Khái niệm Bán Thần Thú là gì?
Đó chính là sự tồn tại của huyết thống đã tiến hóa và phát triển thành thần thú, giờ đây uy lực của nó đã vượt quá tưởng tượng và gần chạm tới mức của Thần Thú.
Đừng nói là một Long chủ nhỏ bé, cho dù đám Đại Long của Thần Vực có tới đây, chắc chắn cũng phải kinh ngạc trước huyết lực của Diệp Viễn.
Nếu không phải cảnh giới của Diệp Viễn còn quá thấp thì chỉ với lực lượng huyết mạch Diệp Viễn cũng đã đủ đế đè bẹp Long chủ.
Nhưng long huyết mà Diệp Viễn luyện hóa vẫn còn một phần lớn ẩn lại trong cơ thể. Cùng với thực lực ngày một cường đại của hắn, lực lượng của huyết mạch trên người cũng ngày một mạnh thêm.
Diệp Viễn chỉ với một đêm đã đột phá hai tầng tiểu cảnh giới, lại kích phát thêm lực lượng của huyết mạch, muốn nghiền ép lực lượng huyết mạch của Long Chủ, há chẳng phải tựa như chơi đùa sao?
“Tên nhân loại tầm thường kia dám cả gan ăn trộm long huyết, đáng tội chet!”
Long chủ một lời giận dữ, lập tức hóa thành huyễn ảnh phi tới chỗ Diệp Viễn.
Khí thế của Diệp Viễn cũng mãnh nhiên bạo phát, vốn đột phá tới Hồn Hải hậu kỳ thì lúc này đã đạt tới Hồn Hải Cảnh tầng tám.
Khí thế cuồn cuộn của Long chủ lập tức bị đánh bay.
Sau đó… cả trường đấu liền biến thành vũ đài của Diệp Viễn.
Long chủ tự cao tự đại kia nay lại trở thành bao cát cho Diệp Viễn, còn hắn bị đánh tới toi bời hoa lá.
Những tộc nhân của tộc Ám Ma Hổ đứng nhìn xung quanh, từng người từng người cứng họng một phen ngơ ngác.
Từ góc nhìn của họ, Long chủ vốn là một thực thể bất khả chiến bại, trận đấu này đáng lẽ chỉ có thể diễn ra theo một chiều mới đúng.
Chà, hiện tại quả đúng là như vậy, chỉ là chiều hướng… đã bị nghịch đảo.
Long chủ rất nóng lòng bạo phát lại, nhưng đã bỏ lỡ mất cơ hội, nay chỉ có thể khoanh tay chịu trận.
Thực lực của Diệp Viễn đáng sợ tới mức nào đây?
Cái khác chưa nói, chỉ xét riêng về tốc độ, Long chủ đã không có cửa!
Ngay cả Bằng Vân cũng khó mà bắt kịp được tốc độ của Diệp Viễn thì nói gì đến gã Long chủ này.
Thực lực của Long tộc rất cường đại, nhưng tốc độ của bọn hắn thì lại là một chuyện khác.
Trên phương diện này Diệp Viễn là bất khả chiến bại.
Mỗi lần Diệp Viễn xuất chiêu, Long chủ chưa kịp rơi xuống đất đã bị chiêu kế tiếp đánh bật trớ lại.
Với tốc độ này, Long chủ gần như không thể chống trả.
Khi cao thủ so chiêu, bỏ lỡ tiên cơ đồng nghĩa với việc mất mạng.
Mới đầu Long chủ đã đánh giá sai thực lực của đối phương nên thành ra có chút khinh địch.
Ai ngờ được, mỗi quyền của Diệp Viễn lại ẩn chứa uy lực kinh thiên động địa tới như vậy.
Trên thực tế, cho dù Diệp Viễn đột phá được hai tầng tiểu cảnh giới cộng thêm Nguyên Linh cửu Biến cũng không thể đánh cho Long chủ tới mức này được.
Như vậy, ắt có một số kẻ không nên biết được chuyện này.
Long chủ giờ đây bị áp đảo, lòng đầy bi ai.