Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Duy nhất chỉ có người thiếu niên Diệp Viễn này ngồi ở đây, vô cùng nối trội.

Không ít người đều chưa từng nhìn thấy, cũng chưa từng nghe nói về Diệp Viễn cho nên vị trí của hắn thu hút không ít ánh mắt chú ý vào.

Đối với loại ánh mắt chú ý này, Diệp Viễn lại vô cùng thản nhiên.

Cơ Thanh Vân kiếp trước cũng đã trải qua vô số cảnh tượng hoành tráng, trường hợp nhỏ này không là cái gì trong mắt hắn.

Đám người ngồi vào chỗ của mình xong, Ninh Nhất Hiền lên tiếng trước tiên: “Các vị, thời gian gấp gáp, Ninh mỗ cũng không phí nhiều lời. Hôm nay mời các vị tới đây chính là để thương thảo một chút xem làm thế nào để đối phó với việc Cuồng Phong giới xâm lược.

Mấy ngàn năm trước, Vô Biên giới có một tông môn tuyệt mạnh là Đại Diễn Chân Tông phong ấn lại thông đạo hai giới. Như hiện giờ, cũng không phải Ninh mỗ tự coi nhẹ mình, mà hợp lực tam tông chúng ta lại, cũng chưa chắc đã là đối thủ của Đại Diễn Chân Tông. Cho nên… chúng ta đã rơi vào tình thế cực kỳ nguy hiểm rồi! Mà đáng sợ nhất chính là, chúng ta lại không biết một chút gì về Cuồng Phong giới! Thực lực của bọn chúng, kế hoạch của bọn chúng, thói quen của bọn chúng, chúng ta không nắm được một chút nào! Bây giờ, mọi người thử nói ra cách nhìn của mình đi.”

“Ha, còn có thế làm sao được nữa? Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, ta không tin võ giả Cuồng Phong giới bọn chúng còn có ba đầu sáu tay?” Ninh Nhất Hiền vừa dứt lời, lập tức có người nói.

Mà những người có suy nghĩ này cũng không phải là ít, lời vừa nói ra, lập tức có người hùa theo.

“Ta đã xem qua một số ghi chép về Cuồng Phong giới trên điển tịch, nói đó là một thế giới nhỏ quanh năm có cương phong, căn bản chính là nơi một ngọn cỏ cũng không sống nổi. Cái nơi man di như thế, thì có thể có được bao nhiêu cường giả chứ?”

“Đúng vậy, Vô Biên giới chúng ta tài nguyên phong phú, cảnh giới thực lực của võ giả cũng vô cùng cường đại. Nếu thực sự muốn so chiến lực, chúng ta không thể nào thua bọn họ!”

“Ha ha, cũng chỉ là một đám ô hợp mà thôi! Theo ta thấy, các tông Bắc vực chúng ta liên hợp lại, phái một nhóm tinh anh đi, trực tiếp tấn công vào Nam vực! Không phải là bọn chúng chỉ có một cường giả Vô Lượng cảnh thôi sao, chỉ cần chúng ta tấn công xong Nam vực, phái trận sư tới bảo vệ thông đạo hai giới, không cho bọn chúng gia cố trận pháp, chắc chắn Vô Biên giới sẽ không có việc gì cả!”

Càng nói về sau, võ giả Cuồng Phong giới đã trở thành một đám gà đất chó sành, tựa như một đao chém tới, tất cả đầu người đều rơi xuống vậy.

Diệp Viễn nghe những lời này, thực sự là không nhịn được, bật cười: “Xì…”

Tiếng cười này lập tức khiến có người không vui.

“Tiểu tử, ngươi có lai lịch gì? Lại dám cười nhạo chúng ta?” Một tông chủ Thần Du Cảnh trung kỳ vẻ mặt bất thiện nói.

Hắn cũng biết, trường hợp như thế này tuyệt đối sẽ không sắp xếp sai chỗ ngồi, tên tiểu tử Hóa Hải cảnh này chắc chắn là có lai lịch bất phàm.

Nhưng mà bị một tên tiếu tử cười nhạo như vậy, hắn thật sự thấy rất không thoải mái, chỉ là lời nói tương đối hàm súc, cũng không dám đắc tội thái quá với mấy vị ngồi trên kia.

Diệp Viễn lại lắc đầu cười nói: “Vừa rồi những gì cần nói Ninh lão đều đã nói rồi, chúng ta không hiểu một chút nào về Cuồng Phong giới, vậy mà không biết các người lấy đâu ra tự tin, mà lại dám coi thường bọn chúng như thế? Nếu như không phải có Rừng Sâu Vô Biên ngăn trở ở kia, e là chúng ta đã mất đi một nửa giang sơn rồi, thế mà các ngươi lại còn có tâm tư mà ở đây nói dóc, đúng thật là vô tri!”

Vị tông chủ kia bị Diệp Viễn châm chọc một hồi, trên mặt đã có chút không nhịn nổi nữa, nếu như không phải là e ngại thể diện của bốn vị ngồi trên kia thì có khi đã sớm nổi đóa lên rồi.

Lúc này hẳn trầm giọng nói: “Trận này còn chưa đánh mà ngươi đã tâng bốc chí khí của người ta, diệt uy phong của mình như vậy à? Theo như ngươi nói như vậy, lẽ nào đám người của Cuồng Phong giới kia thật sự có ba đầu sáu tay?”

“Ba đầu sáu tay thì không đến nỗi, có điều muốn nói đến chiến lực thì lại không thế khinh thường! Nếu như nghe theo tất cả những gì các người vừa nói… Vô Biên giới cách diệt vong cũng chẳng còn xa nữa.” Diệp Viễn lãnh đạm nói.

“Hừ, nói cứ như thể là ngươi đã tận mắt chứng kiến không bằng! Không phải Cuồng Phong giới kia chỉ là có một cường giả Vô Lượng cảnh hay sao, chỉ cần không để hắn tới đây thì đám người đó còn có thể mạnh tới cỡ nào chứ?”

Diệp Viễn cười nhạt đáp: “Ngươi nói đúng, không những ta đã gặp võ giả Cuồng Phong giới mà còn đã tới Cuồng Phong giới rồi!”

“Khoác lác cũng không biết nói thế nào cho đáng tin một chút! Dựa vào chút thực lực của ngươi, nếu thực sự đã tới Cuồng Phong giới thì lại có thể bình yên vô sự trở về hay sao?” Vị tông chủ kia cười lạnh nói.

Diệp Bốn vị ngồi trên kia dường như cái gì cũng không nghe thấy, mặc cho Diệp Viễn cãi nhau với người khác.

Dường như đám người này phát hiện ra thái độ không dính vào của bốn vị trên kia nên không nhịn được nhao nhao chỉ trích Diệp Viễn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK