Điều này khiến Lam Báo tức đến nghiến răng ken két.
Tên tiểu tử này chắc chắn là cố ý.
Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
“Ngươi dám chơi ta!” Lam Báo tức giận nói
“Không phải ngươi cũng không dừng lại à? Sao không phải là ngươi chơi ta hả?”
“Ngươi lại ăn đan dược!”
“Hay là ngươi dừng lại trước đi, ngươi dừng ta liền dừng!”
Làm sao Lam Báo còn dám dừng?
Tên tiểu tử này quỷ kế đa đoan, căn bản là không đáng tin!
Nhưng trước mắt nhìn thấy sắp tiền vào khu vực cương phong cấp năm, dựa vào trạng thái của hắn bây giờ tiến vào khu vực cấp năm sẽ vô cùng nguy hiểm.
Vạn nhất Diệp Viễn thật sự không cần mạng nữa đi vào thì hắn làm thế nào vào đây, hay là không vào?
Diệp Viễn đang chạy như điên bỗng nhiên một trận cuồng phong thổi tới khiến hắn bị nghẹn ho khan một hồi, suýt nữa thì bị hất tung trên mặt đất.
“Sặc…khu vực cương phong cấp năm quả nhiên là không cùng đẳng cấp với trước đó!”
Cuối cùng, Diệp Viễn cũng đạp chân vào khu vực cương phong cấp năm rồi.
Theo như lời Lam Phong nói, từ khu vực cương phong cấp bốn đến khu vực cương phong cấp năm là một ranh giới.
Cường độ của cương phong cấp năm mạnh hơn khu trước đó đến mấy lần! Cho dù là Hóa Hải cảnh cũng không dám tùy tiện xâm nhập.
Khu vực cương phong cấp năm, phong nhận gần như biến thành thực chất hóa. Võ giả ở trong đó giống như đặt mình vào trong đao trận ngập trời.
Hơn nữa cương phong cấp năm còn có thể ăn mòn nguyên lực hộ thể của võ giả, nếu lưu lại trong thời gian dài chắc chắn sẽ chết không có chỗ chôn thân.
Với thực lực của Lam Phong cũng chỉ dám ở trong khu vực cương phong cấp năm một ngày, nếu dài hơn thì hắn sẽ không thoát ra được.
Hiện giờ đích thân Diệp Viễn cảm nhận được, quả nhiên cảm giác này trăm nghe không bằng một thấy.
Diệp Viễn cảm ngộ phong ý cảnh không hề thấp, nhưng dù vậy hắn vẫn có cảm giác như ăn không tiêu.
Thế nhưng, hắn đã không còn đường lui nữa, chỉ có thể chạy vào sâu hơn.
Nhìn thấy Diêp Viễn vẫn cắm đầu tiến vào khu vực cương phong cấp năm, sắc mặt Lam Báo biến hóa không ngừng, hơi hơi có chút do dự, nhưng cuối cùng hắn cắn răng một cái, đâm đầu vào theo!
Với tình trạng của cơ thế hắn hiện giờ, nhiều nhất cũng chỉ kiên trì trong khu vực cấp năm này được một ngày.
Nếu không thể trong một ngày này giết chết Diệp Viễn, hậu quả khôn lường.
Đạp tiến vào khu vực cương phong cấp năm, Lam Báo cũng chỉ có thể đâm lao theo lao mà thôi.
Nhưng khi vừa tiến vào khu vực cương phong cấp năm, trong lòng Lam Báo cả kinh!
Không thấy Diệp Viễn đâu cả!
Vậy mà cư nhiên hắn không còn cảm giác được sự tồn tại của Diệp Viễn nữa.
Sao có thế?
Hắn và Diệp Viễn cùng tiến vào khu vực cấp năm, cũng chỉ trước sau một bước chân, Diệp Viễn sao có thể cắt đuôi hắn trong thời gian ngắn như vậy chứ?
Bỗng chốc, một cảm giác hoảng loạn dâng lên từ trong đáy lòng Lam Báo.
Mấy ngày mấy đêm nay đuổi theo Diệp Viễn thậm chí còn tốn hao một phần tinh huyết bản mệnh, thật sự có thế nói hăn đã dốc hết tâm huyết rồi.
Vậy mà bây giờ, hắn cứ thế mà mất dấu Diệp Viễn.
Hiện tại Lam Báo giống như một con bạc, trong thời gian mấy ngày mấy đêm nay đánh cuộc từng chút từng chút một gia sản của mình, hiện giò bỗng nhiên nhận ra chính mình bị thua sạch không nhận lại được bất cứ thứ gì.
Cảm giác này đơn giản mà nói chính là giống như bỗng nhiên rơi vào địa ngục, bàng hoàng và bất lực, khiến đáy lòng hắn cảm thấy hoang mang khủng hoảng tột độ.
“Diệp Viễn…!”
“Diệp Viễn…!”