Trong lòng Ngao Khiên đã nhìn thấu hết thảy, thực ra đã sớm đoán được kết quả này rồi.
Vì vậy, dù trông hắn có vẻ đã đánh hết mình, nhưng lại chưa hề thực sự tung đòn chí mạng.
Tên Nhạc Tân Bình này dù sao cũng là một cường giả Hư Huyền. Nếu thực sự đẩy hắn vào tình thế cấp bách, e rằng cũng không dễ đối phó như vậy.
Nhạc Tân Bình không sử dụng át chủ bài của mình là vì hắn không muốn để lộ bản thân quá sớm.
Nếu lúc này hắn lấy ra tất cả át chủ bài thì khi tiến vào Vạn Cổ Dược Viên hắn sẽ không còn gì để dựa vào.
Lần mở cửa Vạn Cổ Dược Viên này đã thu hút một lượng lớn cường giả, ngay cả cường giả trong cảnh giới Hư Huyền cũng chưa chắc có thể chiếm được chỗ tốt.
Nếu để lộ con át chủ bài quá sớm thì một là trực tiếp rút khỏi, hai là vào đó chịu chết, e rằng cũng không còn lựa chọn thứ ba nào nữa.
Diệp Viễn nhìn ba người họ, cười nói: "Ta đã châm cứu vào huyệt đạo để dẫn phát tiềm năng của các ngươi, khiến các ngươi nhanh chóng lấy lại trạng thái tốt nhất. Có điều các người sẽ lập tức cảm thấy cả người suy yếu, trong vòng ba ngày, kinh mạch sẽ bị sưng lên đau đớn, toàn thân nóng như lửa đốt, e là ngay cả ngón tay cũng không cử động được."
Ngay khi nghe được những lời này, ba người lập tức biến sắc. Loại mùi vị này thật đúng là không dễ chịu cho lắm!
Họ biết hậu quả rất nghiêm trọng, nhưng không ngờ lại nghiêm trọng đến vậy.
“Đại… đại nhân, liệu có cách nào giúp giảm nhẹ một chút không?” Khương Thái Thương yếu ớt nói.
Diệp Viễn lắc đầu nói: "Không có cách nào! Ta chỉ có thể không làm tổn hại đến nền tảng võ công của các ngươi, nhưng vẫn phải chịu chút khổ sở này."
Sắc mặt của ba người kia vô cùng khó coi, nhưng bọn hắn cũng biết Diệp Viễn đang nói thật.
Loại phương pháp kích thích tiềm năng này thường phải trả giá rất lớn. Hậu quả đâu chỉ đơn giản là nằm trên giường hai ngày là xong.
Diệp Viễn có thể làm được đến mức này đã là vô cùng lợi hại rồi.
Trong khi đang nói chuyện, ba người đột nhiên co giật, toàn thân trở nên cứng đờ rồi ngã thẳng xuống.
"Vừa… nói đến… là đến rồi!"
Vẻ mặt Khương Thái Thương méo mó, toàn thân co giật liên tục trông cực kỳ đáng thương.
Diệp Viễn cười nói: "Ba người các ngươi yên tâm ở đây hồi phục. Hai ngày này, ta sẽ bế quan luyện chế đan dược Thanh Nguyên Chú, xem như là phần thưởng cho các ngươi đi. Ha ha."
Nghe vậy, Ngao Khiên cảm thấy không sao cả, nhưng cả Khương Thái Thương và Võ La đều sững sờ.
Tuy rằng toàn thân đều đang co giật, nhưng cả hai lại trợn tròn mắt nhìn Diệp Viễn.
Bọn hắn đều muốn biết có phải Diệp Viễn đang nói giỡn với bọn hắn hay không!
Diệp Viễn cười nói: "Lão già họ Hàn kia là thành chủ của Vân Cao Thành. Nếu Vạn Cổ Dược Viên đã có biến động, thì hai loại linh dược này không làm khó được hắn đâu. Mấy ngày này đã vất vả cho các ngươi rồi, chuyện đan dược thì cứ giao cho ta đi."
...
Vài ngày sau, bên ngoài Vân Cao Thành có ánh sáng hiện lên, nguyên lực bùng phát mạnh đến mức khiến người ta hít thở không thông.
Tất cả mọi người liền biết, cuối cùng thì Vạn Cổ Dược Viên, nơi năm trăm năm mới mở một lần cũng sắp mở ra rồi!
Vào lúc này, một số lượng lớn các võ giả đã tập trung bên ngoài Vạn Cổ Dược Viên.
"Nhìn kìa, bọn họ là người của Hạo Thiên Cung thuộc siêu cấp thánh địa! Người đứng đầu là phó cung chủ Thư Vận Thanh. Còn lão nhân bên cạnh là Đinh Chiêm Quốc, được xưng là người đứng đầu dưới quyền Đại Diễn Thần Vương! Xem ra đối với chuyến đi đến Vạn Cổ Dược Viên lần này, bọn họ đã mang quyết tâm nhất định phải đạt được!"
"Bên kia còn có phó tông sư của Thiên Kiếm Tông, Kiếm Thập Tam, không ngờ hắn cũng đến! Mấy ngày trước Kiếm Vô Song khiêu khích đánh nhau với Thanh Vân Tử đại nhân rồi bị đánh cho rụng răng. Bây giờ Kiếm Thập Tam đến đây, có lẽ Thanh Vân Tử đại nhân phải chịu rất nhiều áp lực!”
"Ồ... Người của Thất Tuyệt Thành cũng ở đây! Hà Đại Giang, phó thành chủ của Thất Tuyệt Thành cũng là một cường giả trong cảnh giới Hư Huyền! Điều khủng khiếp hơn là kẻ chống lưng cho núi Ma Đao chính là Thất Tuyệt Thành! Nếu Nhạc Tân Bình cùng Hà Đại Giang hợp tác để đối phó với Thanh Vân Tử đại nhân thì tình thế sẽ không ổn!"
"Trong tám siêu cấp thánh địa lớn thì đã có ba nơi tới đây! Còn về cường giả của thánh địa cấp một thì nhiều vô số kể. Việc Vạn Cổ Dược Viên mở cửa lần này quả thật không hề tầm thường! Nhưng ta vẫn lo cho Thanh Vân Tử đại nhân, lần này, kẻ thù của ngài ấy quá nhiều và quá mạnh. Với tình hình hiện tại của ngài ấy, trong phút chốc phải đối phó với nhiều cường giả như vậy thì làm sao có thể chống đỡ nổi?"
Vạn Cổ Dược Viên mở ra, từng thế lực lớn đồng loạt xuất hiện khiến cảnh tượng vô cùng hoành tráng.
Thường ngày rất khó nhìn thấy một cường giả cảnh giới Hư Huyền, nhưng hôm nay cùng lúc lại xuất hiện đến mấy người.
Tất nhiên, những người này mới chỉ là những cường giả cảnh giới Hư Huyền của siêu cấp thánh địa thôi, mọi người đều biết Lôi Minh Thần Vương và Cực Kiếm Thần Vương cũng có mặt. Nhưng thật đúng là không biết còn bao nhiêu cường giả cảnh giới Hư Huyền đang núp trong tối nữa!
Vào lúc này, Diệp Viễn dẫn theo một đám người cuối cùng cũng xuất hiện ở lối vào của Vạn Cổ Dược Viên, lập tức gây nên một trận náo loạn.
Danh tiếng của hắn quá lớn, cùng với uy tín của hắn ở Vân Cao Thành cũng rất cao, nên dù đi đến đâu cũng sẽ được nhận ra.
Diệp Viễn có vẻ rất gần gũi với mọi người, mỉm cười gật đầu đáp lại những người ngưỡng mộ mình.
Nhìn thấy động tĩnh ở đây, sắc mặt của Kiếm Vô Song lập tức trầm xuống, theo bản năng muốn đánh nhau với Diệp Viễn.
"Vô Song, bình tĩnh chút đi, đừng nóng vội! Mục tiêu lần này của chúng ta là linh dược thần cấp trong Vạn Cổ Dược Viên. Đừng vì chút chuyện nhỏ mà quên mất chuyện lớn!" Giọng của Kiếm Thập Tam vang lên bên tai Kiếm Vô Song.
Bây giờ bên ngoài Vạn Cổ Dược Viên, tất cả các thế lực đang dâng trào, khống chế lẫn nhau, không ai dám ra tay trước. Nếu dấy lên một cuộc chiến thì những kẻ đứng ngoài sẽ trở thành ngư ông đắc lợi.
Kiếm Vô Song chua xót nói: "Thập Tam thúc, con không thể nhịn được cơn giận này! Sao mạng của Cơ Thanh Vân lại lớn thế chứ. Cơ Thương Lan đã giết được cha của hắn, vậy mà thằng nhóc này vẫn chưa chết! Hắn không chết cũng thôi đi, nhưng hắn dựa vào cái gì mà lấy được thần khí?"
Kiếm Thập Tam nhàn nhạt nói: "Chuyện hắn cầm theo thần khí phô trương khắp nơi đã bị rất nhiều người để mắt đến, sớm muộn gì cũng bị người có dã tâm giải quyết. Đợi đến khi vào được Vạn Cổ Dược Viên thì mọi người đều chia ra, tìm cơ hội thích hợp giết hắn là được. Bây giờ, chúng ta hãy yên tâm chờ đợi ngày Vạn Cổ Dược Viên mở ra thôi.”
Kiếm Vô Song không còn cách nào khác đành phải gật đầu.
Ở bên này, Nhạc Tân Bình cũng đã sẵn sàng hành động. Hắn thấy Khương Thái Thương và Võ La ở bên cạnh Diệp Viễn đã đột phá đến Thần Vương đỉnh phong thì liền hiểu ngay nhất định Diệp Viễn đã tìm thấy hai linh dược kia theo một cách khác.
Tên này, rõ ràng có thể tìm được tiên dược mà lại đánh mình đến sắp chết, chắc chắn là cố ý!
Nghĩ đến điều này, cơn giận của hắn không nhịn được lại bùng lên.
Hà Đại Giang thờ ơ nói: "Tình hình hiện tại rất phức tạp, ngươi đừng có mà suy nghĩ lung tung! Nếu Cơ Thanh Vân có thể bị giết dễ dàng như vậy thì hắn đã chết vô số lần rồi, sao còn cần đợi tới lượt ngươi chứ?"
Khi Nhạc Tân Bình nghe thấy điều này, sự kiêu ngạo của hắn lập tức tụt xuống.
Đúng vậy, hắn tưởng Diệp Viễn sau khi tái sinh là một tên dễ bắt nạt nên mới muốn chọc vào.
Ai ngờ Diệp Viễn lại là một khúc xương cứng, khiến hắn vừa đụng đến đã phải nhừ đòn!
"Ta hiểu rồi! Chẳng qua sau khi vào Vạn Cổ Dược Viên ta nhất định phải tìm cơ hội trừ khử tên này!" Nhạc Tân Bình chua chát nói.
Ngay lúc này, từ phía chân trời lại có một đám người khác tiến đến, từng người một mặc trang phục màu đen, khí thế mạnh mẽ.
"Là... là người của Dược Vương Điện! Người đi đầu là Tôn Mạn, vốn là phó chủ nhân của Dược Vương Điện!" Ai đó kêu lên.