Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc đi ra cực kỳ thuận lợi, Diệp Viễn đang cầm trên tay U Minh Ám Hương Hoa, đám Hỏa Vân Băng Lăng Trùng căn bản không dám lại gần.

Ngay cả Trùng Vương cũng không dám tiến lên.

Bởi vậy có thể thấy, thứ này thực sự khắc tinh của Hỏa Vân Băng Lăng Trùng.

Tiếp theo, đoàn người tìm đường đến chỗ Ngân Dực Địa Linh Quả.

Trong đám người này, địa vị của Diệp Viễn cũng lặng lẽ thay đổi.

Lúc bắt đầu, mọi người đều nghĩ thực lực của hắn không cao, hắn đến để kiếm chút lợi ích.

Nhưng mà bây giờ mọi người đều biết, Diệp Viễn có thể đối phó được Trùng Vương, hắn hoàn toàn có đủ thực lực để phân chia cao thấp với Đoạn Bằng.

Nửa tháng sau, cuối cùng Đoàn Bằng cũng có thể dẫn dắt đội đến gần huyệt động.

Sắc mặt Đoạn Bằng đột nhiên thay đổi, nói: “Không hay rồi, có người đã từng ở đây!”

Trong bụi cỏ phía trước, có vài dấu chân như ẩn như hiện, rõ ràng là có người nhanh chân đến trước chúng ra rồi.

Diệp Viễn nói: “Không cần lo lắng, theo miêu tả của ngươi, Ngân Dực Địa Linh Quả vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành. Cho dù có người phát hiện ra rồi, cũng sẽ không lấy ngay bây giờ được.”

Trong lòng Đoạn Bằng khẽ buông lỏng, có điều vẫn có chút lo lắng.

Thêm một đối thủ cạnh tranh, thành thực mà nói cũng không phải điều gì tốt đẹp cả.

Đến lúc đó chỉ có tay thiện nghệ mới có bản lĩnh thật sự làm được thôi.

Ngay lúc này, bảy tám bóng người từ sâu trong rừng rậm thoát ra, ngăn chặn toàn bộ lối đi.

Đi đầu là một người đàn ông vạm vỡ, trong tay cầm một cây Đại Hoàn Đao, dũng mãnh hơn người.

Sắc mặt Đoạn Bằng khẽ thay đổi, kinh sợ nói: “Tề Đông Vũ, là các ngươi!”

Tề Đông Vũ cười nói: “Ha, ta cứ tưởng là ai, hóa ra là ngươi! Đoạn Bằng, ngươi cũng đến vì Ngân Dực Địa Linh Quả sao? Cút đi, nơi này là của ta rồi!”

Tiểu đội của đối phương có tám người, có bốn người là Thần Quân tầng sáu, vì thế Tề Đông Vũ căn bản không hề xem Đoạn Bằng ra gì.

Sắc mặt Đoạn Bằng trầm xuống, lạnh lùng nói: “Tề Đông Vũ, ngươi dựa vào cái gì? Nơi này là ta phát hiện ra trước!”

Tề Đông Vũ cười ha ha nói: “Ngươi phát hiện ra? Ha ha ha, Đoạn Bằng, ngươi nghĩ ta cảm thấy chàm nhán nên đùa ta sao? Dựa vào cái gì? Dựa vào người của lão tử đông hơn ngươi! Ồ, đây không phải La Dũng lão đệ sao?”

Tề Đông Vũ đột nhiên nhìn thấy La Dũng bên cạnh Đoạn Bằng, lộ ra vẻ ngoài ý muốn.

La Dũng trông thấy Tề Thiên Vũ, trong lòng lập tức vui mừng.

Ngay lúc Tề Đông Vũ nhìn hắn, hắn liền cười nói: “Tề lão ca, không nghĩ đến lại gặp huynh ở nơi này! Mẹ kiếp, lão tử chịu đủ rồi! Lão ca, bây giờ đệ sẽ ra nhập cùng với huynh!”

Nói xong, thân hình La Dũng vừa động đã trực tiếp đứng sang bên đối phương.

Sắc mặt Đoạn Bằng thay đổi, lạnh giọng nói: “La Dũng, ngươi đây là có ý gì?”

La Dũng cười lạnh nói: “Ý gì ư? Haha, trên cả đường đi, ta đã chịu đủ uất khí của các ngươi rồi! Các ngươi vì tên tiểu tử kia mà khắp nơi chống lại lão tử, còn mong đợi lão tử giúp ngươi? Nếu như không phải vì Ngân Dực Địa Linh Quả, lão tử sớm đã không làm rồi! Bây giờ đụng tới Tề lão ca, lão tử đương nhiên theo bọn họ!”

Vu Tĩnh vừa nghe thấy liền căm tức nói: “La Dũng, cả đường đi rõ ràng là ngươi làm khó Diệp Viễn khắp nơi, bây giờ lại dám gắp lửa bỏ tay người!”

La Dũng lạnh giọng cười: “Con tiện nhân này câm miệng cho lão tử! Rõ ràng ngươi biết ta có ý với ngươi, vậy mà trên đường còn suốt ngày cùng tên tiểu bạch kiểm kia liếc mắt đưa tình, ngươi cố ý có phải không?”

Đoạn Bằng trầm giọng nói: “La Dũng, ngươi dám phản bội tiểu đội, sau này còn muốn lăn lộn ở đây nữa không?”

Tề Đông Thiên từ đầu đến cuối luôn thờ ơ lạnh nhạt, cũng hiểu được bảy tám phần tình hình bên phía Đoạn Bằng.

Thấy Đoạn Bằng chất vấn hắn mới nói: “Ngươi yên tâm đi, sẽ không có người biết được đâu. Mấy người này đều là huynh đệ Tề mỗ tin tưởng, bọn họ không nói đương nhiên sẽ không ai biết rồi.”

Ý tứ đã rất rõ ràng rồi, bọn họ định chuẩn bị giết người diệt khẩu.

Nghe vậy, vẻ mặt Đoạn Bằng đại biến, La Dũng lập tức hiểu ý liền cao giọng cười: “Hahaha, Đoạn Bằng, ngươi nhìn thấy chưa? Đây mới chính là huynh đệ! Muốn trách thì ngươi trách tên tiểu tử kia đi!”

Tề Đông Vũ nói với La Dũng: “Lần này ra ngoài, vốn dĩ cũng là để gọi đệ, thấy đệ vẫn mãi chưa về, liền bỏ lỡ, cũng không nghĩ ở nơi này lại gặp được đệ.”

Hai người này có thể nói là ngưu tầm ngưu mã tầm mã, quan hệ rất tốt.

Nếu không La Dũng cũng sẽ không vừa gặp Tề Đông Vũ đã lập tức tạo phản.

La Dũng cười to nói: “Lão ca, chuyến đi này La mỗ không cần cái gì cả, chỉ cần giết được tên tiểu tử kia, xin lão ca giúp đệ một tay!”

Tề Đông Vũ có chút ngoài ý muốn nhìn về hướng Diệp Viễn, bật cười nói: “La lão đệ, đối với một kẻ Thần Quân tầng ba, còn cần ta ra tay sao? Đệ làm sao vậy?”

Sắc mặt La Dũng nghiêm túc nói: “Lão ca đừng xem thường tiểu tử này, lúc trước hắn đã đối phó với Trùng Vương đỉnh phong tứ giai trung kỳ, thực lực hắn ta không hề kém đệ và huynh!”

Vừa nói ra, Tề Đông Vũ có chút biến sắc.

Một tên Thần Quân tầng ba, vậy mà có thể đối phó với Trùng Vương đỉnh tứ giai trung kỳ, cái này có phải là quá giả không?

Có điều Tề Đông Vũ cũng biết, La Dũng lúc này sẽ không nói đùa với hắn ta, vì thế hắn ta cũng bắt đầu nghiêm túc lên.

“Vương Tiếu, ba người các ngươi đối phó với Đoạn Bằng! Còn tên tiểu tử này, ta và La lão đệ sẽ cùng ra tay. Những người khác, ngoại từnữ tử, còn lại giết hết!” Tề Đông Vũ sắp xếp.

Vu Tĩnh thấy thế khẩn trương nói: “Diệp Viễn, đệ mau đi đi, với thực lực của đệ nhất định sẽ chạy thoát!”

La Dũng làm phản, bây giờ cục diện là chín đấu năm.

Hơn nữa, trong chín người của đối phương có đến năm người đều là cao thủ Thần Quân tầng sáu.

Mặc dù Vu Tĩnh cũng hiểu qua về thực lực của Diệp Viễn, nhưng trong tình huống này nàng không cảm thấy Diệp Viễn có thể nghịch thiên được.

Tề Đông Vũ nghe thấy vậy liền cười nói: “Chạy? chẳng nhẽ ngươi không biết tốc độ Tề mỗ ta thiên hạ vô song sao? Có ta ở đây, hắn có mọc thêm cánh cũng không thể bay!”

Diệp Viễn luôn trầm mặc đột nhiên cười nói: “Chạy? Ta lúc nào nói qua ta muốn chạy vậy?”

Tề Đông Vũ nghe vậy cười nói: “Tiểu tử, rất có chí khí! Có điều… Vô dụng thôi, nộp mạng đi!”

Diệp Viễn không để ý đến hắn, mà nhìn sang La Dũng nói: “Lúc trước ta không so đo tính toán với ngươi, không ngờ ngươi lại càng tệ hơn, bây giờ còn muốn dồn tổ đội của mình vào chỗ chết, loại người như ngươi không nên sống trên đời này!”

La Dũng cười to nói: “Ta không nên sống trên đời này? Ha ha ha, Diệp Viễn, đây là câu chuyện buồn cười nhất mà ta nghe được từ lúc vào núi đến nay! Tề lão ca, không cần phí lời với hắn ta làm gì, chúng ta cho hắn biết, ai mới không đáng sống trên đời này!”

“Được! Ta sẽ xem tên tiểu tử này có lợi hại như lời đệ nói hay không!”

Nói xong Tề Đông Vũ liền đưa Đại Hoàn Đao, giết về hướng Diệp Viễn.

Cùng lúc ấy, La Dũng cũng động thủ!

Hai người Thần Quân tầng sáu ra tay cùng một lúc, thanh thế khiến người ta sợ hãi.

Nhất là Tề Đông Vũ, tốc độ của hắn ta thật sự rất nhanh.

Nhìn Đại Hoàn Đao cồng kềnh thô nặng trong nháy mắt đã đến sát Diệp Viễn.

Diệp Viễn mặt không chút thay đổi, trong tay rất nhanh đã kết ấn!

Vù!

Diệp Viễn thi triển không gian pháp tắc, nhẹ nhàng tránh thoát được một đao của Tề Đông Vũ, ấn quyết bất ngờ phát ra!

Niết Bàn Ấn!

La Dũng biết đao này của Tề Đông Vũ không chém được Diệp Viễn, đang định bổ đao xuống thì hắn lập tức phát hiện một cỗ năng lượng khủng khiếp đang đánh về phía hắn!

Ầm!

Một tiếng nổ lớn vang lên, La Dũng trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, máu tươi cũng phun ra điên cuồng, khí tức nhanh chóng héo úa.

Hình như ngươi đang hiểu nhầm gì đó, không giết ngươi là bởi vì ngươi quá yếu, chứ không phải do ngươi quá mạnh.” Diệp Viễn thản nhiên nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK