Thân tháp được một luồng sáng quét qua, liền hiện lên từng dòng tên trên đó!
Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Diệp Viễn ngước mắt nhìn, chỉ nhìn thấy ở vị trí bắt mắt nhất có khắc dòng tên – Lý Phàm Thiên!
Phía bên trên cái tên đó còn chú thích kỹ tầng thứ tám, người đó cũng là võ giả duy nhất cả vạn năm nay qua được tầng thứ bảy lên được tới tầng thứ tám.
Diệp Viễn thuận mắt nhìn dọc xuống, ở tầng thứ bảy chỉ có ba cái tên.
Cái tên đầu tiên là La Ngạn Thanh, cái tên thứ hai là Trác Phi.
Còn cái tên thứ ba, không ai khác chính là Lục Lảm Phong!
“Lão tiểu tử này, e là năm đó cũng là nhân vật truyền kỳ ở Vô Biên giới. Chỉ là do đã quá lâu rồi, nên truyền thuyết về hắn mới dần bị người đời sau lãng quên.” Diệp Viễn thầm nói.
Nguyên nhân chính khiến Lục Lâm Phong bị lãng quên chính là sự huỷ diệt của Đại Diễn Chân Tông.
Bằng không thì bây giờ truyền thừa của Đại Diễn Chân Tông cũng đã xưng bá một phương ở Vô Biên giới này.
Còn từ dưới tầng thứ sáu trở xuống dày đặc những dòng tên, cũng không biết có tới bao nhiêu cái tên ở đó, hơn nữa Diệp Viễn cũng không mấy hứng thú với những cái tên đó.
Mục đích cuối cùng trong lần tới Hạo Thiên Tháp của Diệp Viễn là tầng thứ bảy!
Nếu ngay cả Lục Lâm Phong mà hắn cũng không thế vượt qua thì hắn còn tư cách gì mà tới Thần Vực được chứ?
Nhưng Diệp Viễn cũng rất hiếu kỳ, La Ngạn Thanh và Trạch Phi là nhản vật thuộc thời đại nào, tại sao Diệp Viễn chưa từng nghe qua tên của bọn họ.
Theo lý mà nói bọn họ có thể qua được tầng thứ bảy, ắt hẳn không phải là những thành phần vô danh tiểu tốt mới đúng.
“Dòng chảy của thời gian đã huỷ diệt vô số thiên tài! Cho dù Lục Lâm Phong bây giờ đang tung hoành khắp Thần Vực, nhưng ngàn năm sau chưa chắc đã có người biết hẳn là ai.” Diệp Viễn lại tự nhủ.
Diệp Viễn đột nhiên phát hiện ra bên cạnh những cái tên đó còn có một vạch sáng, nhưng không biết nó có tác dụng
gì-
“Đợi các ngươi bước vào rồi, luồng sáng đó sẽ hiện lên tên của các ngươi và tên tầng mà các ngươi đang ở đó. Bí cảnh Hạo Thiên này không có nguy hiểm, nhưng một khi nhiệm vụ thất bại, lập tức sẽ bị toà tháp này đấy ra ngoài, tên của người cũng theo đó mà biến mất. Hơn nữa, tất cả mọi đau khổ mà các ngươi phải chịu bên trong bí cảnh này đều là thật, cho dù là cái chết!”
Diệp Viễn nghiêng người nhìn, không biết Thất Hải đã đứng bên cạnh hắn từ lúc nào.
“Hải lão, ngài tới làm gì?” Diệp Viên ngạc nhiên hỏi.
“Ha ha, Diệp tiếu huynh đệ vào Hạo Thiên Tháp, tại sao ta lại không tới chứng kiến thời khắc mang tính lịch sử như này được chứ? cả nghìn năm nay, ngươi là võ giả có hy vọng nhất có thể lên được tới tầng thứ sáu! Đáng tiếc thời không đợi người, nếu như lúc này cảnh giới của ngươi có thể cao hơn, nói không chừng còn có hy vọng lên được tới tầng thứ bảy!” Thất Hải cảm thấy có chút đáng tiếc mỉm cười nói.
Nói đi nói lại, cũng vẫn là nói cảnh giới của Diệp Viễn lúc này quá thấp.
Thực lực của hắn lúc này nhiều nhất cũng chỉ bằng nhóm người Tân Nham. Tính thêm cả tiềm lực, Thất Hải cũng chỉ đoán Diệp Viễn có thể tới được tầng thứ sáu mà thôi.
Nếu như Diệp Viễn có thế đột phá lên cảnh giới cao hơn thì chắc hẳn là Thất Hải sẽ quả quyết đoán rằng hắn có thể lên được tầng cao hơn thế.
Nhưng Hạo Thiên Tháp càng lên càng khó, tầng thứ bảy đã trở thành cực hạn hiểu biết của tất cả mọi người rồi!
Chỉ là tất cả mọi người bao gồm cả Thất Hải cũng không biết, mục tiêu cuối cùng của Diệp Viễn đặt ra cho bản thân chính là tầng thứ bảy.
“Ha ha, nếu như Hải lão đã coi trọng Diệp Viễn như vậy thì dù thế nào Diệp Viễn cũng phải lên được tới tầng thứ sáu!” Diệp Viễn cười nói.
“Ha ha, lão phu đang mỏi mắt mong chờ đây! Được rồi, cũng sắp tời giờ rồi, các ngươi đi vào đi!” Thất Hải nói.