"Lần này ngươi thoả mãn rồi chứ? Hầy, từ khi tỷ tỷ ta bắt đầu lên làm điện chủ đến giờ, chưa bao giờ phải chịu thiệt thòi lớn như vậy đâu nha." Vẻ mặt Y Hàm đầy u oán nói.
Diệp Viễn không muốn dây dưa về cái chuyện này nhiều, vì vậy nói: "Điện chủ đại nhân đích thân đến đây, hẳn là chấp nhận nửa cái nhân tình kia rồi hả?"
Ý Hàm nhẹ nhàng thở ra, cười nói: "Đồ quỷ sứ, cái gì cũng không giấu được ngươi nha!"
Diệp Viễn không có tiếp lời, yên tĩnh chờ Ý Hàm nói tiếp.
"Huyết Diêm Điện chúng ta phát hiện được một di tích viễn cổ, đáng tiếc, cái di tích kia chỉ có người từ cảnh giới Ma Quân trở xuống mới có thể đi vào. Hơn nữa, nếu là cảnh giới Ma Tướng thì không được hơn 1000 tuổi, cảnh giới Ma Soái không được thì hơn 3000 tuổi! Đến khi đó, tất cả yêu nghiệt thiên kiêu trẻ tuổi nhất của hoàng thành Đạt Lan đều sẽ tụ hội ở nơi đó. Mà danh ngạch của cảnh giới Ma tướng cho Tạp Bằng vương thành chúng ta chỉ có một. Cho nên, nhất định phải tuyển chọn người mạnh nhất đi, mà người đó, không ai khác chính là ngươi!" Ý Hàm nói.
Diệp Viễn cười nói: "Cho nên ngươi âm thầm dàn xếp khiến cho ta và Tạp Tân bùng nổ sinh tử chiến, chính là để xem ai có tư cách tiến vào di tích viễn cổ?"
Ý Hàm cũng cười đáp: "Đây là thế giới cường giả vi tôn. Kẻ yếu thì nhất định sẽ bị loại bỏ!"
Khi Ý Hàm nói ra lời này, Diệp Viễn cuối cùng cũng nhận ra rằng, người đang đứng trước mặt hắn bây giờ chính là một vị chúa tể bá chủ một phương.
Ở trước mặt nàng, phế vật không có giá trị lợi dụng, lúc nào cũng có thể bị vứt bỏ.
Hắn ở trong mắt nàng, cùng lắm cũng chỉ là một con cờ thôi, một con cờ có chút thực lực.
Mặt Diệp Viễn không đổi sắc nói: "Vậy khi nào thì bắt đầu?"
Ý Hàm nói: "Một năm sau, ta sẽ lại tới tìm ngươi. Cảnh giới Ma tướng của ngươi còn rất nhiều không gian để tăng lên, trong khoảng thời gian này, cố gắng dùng nhiều đan dược một chút, tăng cao tu vi của mình lên thì cơ hội của ngươi sẽ càng lớn.”
Diệp Viễn gật đầu, ra vẻ mình đã biết.
Sau khi tiễn Ý Hàm đi, Diệp Viễn không khỏi rơi vào trầm tư.
Lần này đi một chuyến đến Ma tộc, mục đích của hắn cũng đã đạt được, vốn đã không có ý định ở lại lâu thêm nữa.
Chỉ là Diệp Viễn không ngờ tới, việc làm của hắn vậy mà lại thu hút sự chú ý của điện chủ Huyết Diêm Điện.
Dĩ nhiên khi Ý Hàm quyết định chọn hắn rồi thì nhất cử nhất động của hắn đều sẽ bị nàng khống chế.
Muốn thoát thân dưới tay một cường giả cấp bậc Ma Quân thì gần như là điều không thể
Còn cái khế ước huyết tinh kia, Diệp Viễn căn bản không để nó vào trong mắt.
Thứ đồ chơi đó đúng thật là cực kì tinh diệu, đối với người khác mà nói thì có sức ràng buộc cực kỳ trí mạng.
Thế nhưng đối với Diệp Viễn, căn bản là vô tác dụng.
Diệp Viễn đã luyện hóa Tiểu Thông Thiên Sơn, muốn dùng loại khế ước chi lực này để đi đối phó với Diệp Viễn thì đơn giản là si tâm vọng tưởng, người si nói mộng.
Làm sao Diệp Viễn có thể mang tính mạng của mình giao vào trong tay người khác được?
Lúc này hắn giả vờ nghe lời, cố ý tỏ ra ủy khuất, thực ra là diễn cho Ý Hàm xem mà thôi, để cho nàng cảm thấy rằng Diệp Viễn hắn rất kiêng kỵ cái khế ước huyết tinh này.
Hiện tại xem ra, hiệu quả thật sự không tệ nha.
Chỉ là chuyến đi đến di tích viễn cổ này, hắn không đi không được rồi.
...
Mấy ngày gần đây, tâm trạng của Khổng Tiêu rất là phiền muộn.
Việc khác không nói, chỉ là khi Ô Hạo cùng với Thiết Tâm phái người đến Ma Dược Đường ở Tạp Bằng vương thành thám thính một vòng, thì phát hiện trình độ của Ma Dược Đường ở Tạp Bằng Vương thành đã sớm vượt trội hơn xưa rất nhiều.
Mà Ô Hạo và Thiết Tâm cũng đâu phải hạng người bình thường, bọn hắn làm sao mà không biết sự lợi hại của Nguyên Tiêu đại sư chứ?
Nửa tháng này, hai người bọn hắn ngày nào cũng đến Ma Dược Đường, dù có đuổi cũng không đi.
Hai tên khốn này, bọn hắn rõ ràng đã sớm biết rồi, vậy mà dám bỏ rơi hắn!
Ban đầu Khổng Tiêu còn cho rằng, cho dù Nguyên Tiêu đại sư có trâu bò đến mức nào đi nữa, còn không phải đều nghe theo lời của điện chủ hay sao?
Hai đại điện chủ cùng bàn việc thì Nguyên Tiêu không đủ tư cách để từ chối.
Ai ngờ, khi hắn đi cầu kiến điện chủ thì điện chủ lại nói rằng nàng không có cách nào ảnh hưởng đến quyết định của đại sư được.
Ngươi đã đắc tội với đại sư rồi thì ngươi tự cầu phúc đi nha.
Lúc này đây, Khổng Tiêu cảm thấy cực kỳ tuyệt vọng!
Ngay cả lời nói của điện chủ mà cũng không có trọng lượng mấy, vậy phương pháp luyện dược kia trâu bò đến cỡ nào cơ chứ!
Ngay lúc này, một tin tức cực kỳ quan trọng nữa lại truyền đến, Ngũ trưởng lão Mông Kỳ của Ma Dược Đường đột phá thành công, đã tấn thăng thành Ma Dược Sư tam tinh!
Tin tức này, bất kể là tại Ma Dược Đường của Tạp Bằng vương thành, hay là Ma Dược Đường tại vương thành của hắn thì đều là một quả bom nặng ký.
Mông Kỳ là nhị tinh Ma Dược Sư lão luyện, hắn đã dừng ở cảnh giới này cả vạn năm rồi.
Thật sự nếu hắn không có được kỳ ngộ gì, cả cuộc đời sau này của hắn cũng chỉ dậm chân tại chỗ ở cảnh giới này thôi.
Thế mà bây giờ, hắn cư nhiên lại đột phá!
Nếu như nói đều không có quan hệ gì với Nguyên Tiêu đại sư, có đánh chết bọn hắn thì bọn hắn cũng không tin.
Dần dà tại Tạp Bằng Vương thành, một ít tin tức được Ma Dược sư ở đó truyền ra bên ngoài.
Thời gian Nguyên Tiêu đại sư giảng đạo cho đám người ở Ma Dược đường, mới chỉ qua có hơn nửa năm.
Chỉ trong thời gian hơn nửa năm, lại có thể bồi dưỡng ra được một tên Ma Dược sư tam tinh?
Vị Nguyên Tiêu đại sư này, thật sự chính là hóa mục nát thành thần kỳ nha!
Hiện tại, Khổng Tiêu hối hận muốn phát điên rồi, mắt nhìn thấy từng nhóm từng nhóm người cùng nhau mà đến, lòng của hắn như kiến bò chảo nóng vậy.
Đây là nhiệm vụ mà thượng cấp giao cho, người khác thắng lợi trở về. Nếu bởi vì hắn đắc tội Nguyên Tiêu đại sư mà tay trắng trở về, tội của hắn chắc chắn không nhỏ.
Nhìn thấy Diệp Viễn không nhanh không chậm mà đi tới Ma Dược Đường, Khổng Tiêu lập tức đi ra nghênh đón.
"Ha ha, Nguyên Tiêu đại sư ngài tới rồi." Khổng Tiêu xun xoe nói.
Diệp Viễn liếc hắn một cái, mặt không thay đổi đi vòng qua bên cạnh hắn.
Khổng Tiêu biết rõ cửa ải này không dễ vượt qua, cũng không để ý, cố gắng bám theo Diệp Viễn đi vào Ma Dược Đường.
"Đại sư, ngày đó đều do ta có mắt không nhìn thấy thái sơn, mong đại sư đại nhân đại lượng không chấp nhặt với tên tiểu nhân như ta.” Khổng Tiêu nịnh nọt nói.
Diệp Viễn bước vào Ma Dược Đường, nơi đây đã có rất nhiều người đang chờ cầu đan.
Hắn đi tới dược đỉnh được để riêng ở đó, thản nhiên nói: "Những lời ta đã nói như nước hắt ra ngoài, ta sẽ không thu hồi! Ma Dược Đường của Hắc Ngọc Vương thành đã bị xếp vào sổ đen, bọn hắn nếu dám xuất hiện ở chỗ này, vậy thì mọi người không cần đứng đây chờ ta nữa đâu."
Vù vù vù!
Ánh mặt của tất cả mọi người đều tập trung về phía của Khổng Tiêu.
Sắc mặt của Khổng Tiêu cũng lập tức trở nên cực kỳ khó xem, hắn âm trầm nói: "Nguyên Tiêu đại sư, ngài nhất định phải làm tuyệt tình như thế sao?"
Diệp Viễn cười nói: "Ai cũng phải vì việc làm của mình mà trả giá, ví như hôm qua ta một kiếm phế ngươi, hôm nay ta lại nói một tiếng xin lỗi ngươi, ngươi có tha thứ cho ta hay không? Vì vậy, mời ngươi đi cho."
Mấy ngày nay Ô Hạo cùng Y Mạt đã giao lưu với nhau khá nhiều, hắn đã bị thuật luyện dược của Y Mạt dọa sợ mất rồi.
Hắn cứ ngỡ rằng thuật luyện dược của Y Mạt còn lâu mới sánh bằng được với hắn.
Vậy mà giờ đây, tài luyện đan của Y Mạt, đã toàn diện vượt qua hắn!
Điều này làm cho Ô Hạo không khỏi khiếp sợ.
Chỉ hơn nửa năm thời gian, thực lực của Y Mạt lại tăng nhiều như vậy, đây quả thực là đang nói đùa, chính là chuyện cười
Tu vi luyện dược, chính là theo thời gian mài giũa mà tăng lên đó nha.
Thời gian nửa năm, cho dù có tiến bộ, cũng là nhỏ bé không đáng kể.
Nhưng Y Mạt tiến bộ, hơn nữa lại tiến bộ cực kỳ rõ ràng! Có thể khiến người ta tận mắt nhìn thấy được luôn ấy chứ.
Thảo nào khi chứng kiến vị Ma dược sư nhị tinh Nguyên Tiêu này, ngay cả Ma Dược Sư tam tinh như Y Mạt cũng đều vô cùng cung kính.
Hiện tại, đây là thời điểm Ô Hạo thể hiện thái độ của mình!
"Khổng Tiêu, không phải ta muốn nói ngươi, nhưng ngươi hôm đó thực sự quá đáng rồi! Nguyên Tiêu đại sư đã đem ngươi vào sổ đen, lẽ nào ngươi còn muốn làm mất mặt đại sư trước mặt tất cả mọi người ở đây hay sao? Mời ra ngoài đi, nếu không, ngươi chính là đang đắc tội với tất cả mọi người ở đây rồi!" Ô Hạo trầm giọng nói.
Thiết Tâm cũng lập tức đứng ra nói: "Khổng Tiêu, mời đi ra ngoài! Lẽ nào chỉ bởi vì một kẻ như ngươi mà làm hại tất cả mọi người không được thấy đại sư luyện đan hay sao”.