Lần này hắn đã chuẩn bị đầy đủ mà còn không theo kịp được tốc độ của Diệp Viễn.
Diệp Viễn lần nữa thu kiếm lui ra, không vui không buồn nói: “Kiếm thứ ba, đã chuẩn bị xong chưa?”
Cố Hoa biến sắc, hắn quyết định đánh đòn phủ đầu, tự mình động thủ trước!
Bây giờ, hắn cũng không cần biết Diệp Viễn nghĩ như thế nào, chỉ cần có thể tránh được một kiếm của Diệp Viễn thì coi như hắn thắng!
Mặc dù phải dùng tới loại thủ đoạn này đế lấy được danh ngạch, có chút không anh hùng, nhưng như vậy thì thế nào?
Có điều một khắc sau, Cố Hoa bỗng cảm thấy bên hông run lên, giọng nói của Diệp Viễn lại lần nữa vang lên: “Chết
Sắc mặt CỐ Hoa đại biến, đột nhiên đổi hướng trẽn không trung, muốn tránh khỏi kiếm của Diệp Viễn.
Nhưng mà sau hai hơi thở, hắn lại liên tiếp “chết” đến hai lần.
Đối diện với thân pháp cường đại của Diệp Viễn, hắn thậm chí đến một kiếm cũng không thể nào tránh được.
Nói cách khác, nếu như Diệp Viễn muốn giết hẳn, thì chỉ cần một kiếm là đủ rồi.
CỐ Hoa chán nản ngồi bệt trên mặt đất, không cam lòng nói: “Ta… ta thua! Danh ngạch này thuộc về ngươi!”
Lần này không có người nào dám nghi ngờ thực lực của Diệp Viễn nữa.
Cố Hoa thua trong tay của Diệp Viễn, hắn đại diện cho thành Cổ Phong xuất chiến chính là danh xứng với thực!
Bùi Văn Cường nhìn Diệp Viễn giống như là gặp quỷ, kinh ngạc nói: “Vốn chỉ là muốn trả cho ngươi món nợ ân tình, nhưng không ngờ được thân pháp của ngươi lại kinh khủng như vậy! Xem ra những lời ngươi nói trước đó cũng không phải đều là không có căn cứ.”
Diệp Viễn chỉ cười cười, lười giải thích.
Chuyện này qua đi Diệp Viễn liền trực tiếp bế quan. Lần bế quan này, mất thời gian một tháng.
Khoảng thời gian này cũng khiến cho Triệu Thiên lo lắng.
Diệp Viễn không giải thích bất kỳ điều gì đã bế quan, cho nên căn bản là nàng không biết rốt cuộc thì giữa Diệp Viễn và cửa hàng Thiên Duyên đã đạt được hiệp nghị gì.
Phải biết là cửa hàng Thiên Duyên đã cho Diệp Viễn lệnh bài hoàng kim!
Không có thực lực cấp thánh chủ, căn bản là không thế nào nhận được lệnh bài như vậy.
Nói cách khác trong mắt những người ở trụ sở chính của cửa hàng Thiên Duyên, địa vị của hắn đã có thể so được với một thánh chủ rồi!
Ngay từ đầu, Triệu Thiên đã rất lo lẳng Dược Hương Các sẽ xuất hiện biến cố gì đó.
Nhưng đã một tháng trôi qua mà một chút biến cố cũng không có, cửa hàng Thiên Duyên bên kia cũng bình tĩnh lạ thường, yên tĩnh đến mức giống như là đã bỏ cửa tiệm này ở thành Cổ Phong vậy.
Có điều Triệu Thiên từng bước xâm chiếm cửa hàng Thiên Duyên nhưng rốt cuộc đến hai phần thị trường thì cũng không hơn được nữa.
Trong vòng ba tháng ngắn ngủi, hai cửa hàng lớn nhất ở thành Cố Phong đã rớt mất một cái.
cửa hàng Lưu Tinh nhảy một cái trở thành cửa hàng lớn nhất mà cửa hàng Thiên Duyên lại trở thành cửa hàng lớn thứ hai.
Kỳ thật, người thu lợi nhiều nhất trong lúc này vẫn là Dược Hương Các, bởi vì bọn họ chiếm phần lợi nhuận cao nhất.
Một tháng này, dược liệu mà Diệp Viễn tiêu hao trị giá đến ngàn vạn địa nguyên tinh, đột phá ngưỡng cửa Thần Du Cảnh hậu kỳ, hơn nữa còn sắp đột phá Thần Du cảnh tầng tám!
Có thực lực Thần Du cảnh tầng bảy đỉnh phong, Diệp Viễn cũng có mấy phần thực lực cho cuộc so tài sắp tới.
Toàn bộ thiên tài thánh địa tập hợp lại, thì tất nhiên cũng sẽ có một nhóm đối thủ có thưc lưc manh.
Diệp Viễn thua thiệt ở cảnh giới, cho nên cho dù hắn tăng lên chỉ có một tiểu cảnh giới, nhưng cũng có thể sinh ra tính quyết định ảnh hưởng tới kết quả cuối cùng.
Trải qua một tháng yên bình, sau khi Diệp Viễn xuất quan, Triệu Thiên cũng không hỏi chuyện lệnh bài hoàng kim.
Điều này khiến Diệp Viễn rất ngạc nhiên, không khỏi xem trọng Triệu Thiên thêm vài phần.
Nha đầu này, quả nhiên không phải đơn giản, chuyện như vậy mà lại có thể nhịn được.