Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Độ khó khi tìm được thần nguyên cũng không hề nhỏ hơn so với việc tìm được thần khí.

Từ khi thần đạo biến mất, loại đồ vật như thần nguyên đã càng ngày càng ít xuất hiện ở Thần Vực.

Có thể nói là, dùng một chút thì sẽ ít đi một chút.

Chỉ có bên trong động phủ của cường giả Thần Cảnh còn để lại một ít mới có thể tìm được thần nguyên.

Những thứ thần nguyên này đều là thứ để cường giả Thần Cảnh duy trì năng lượng vận chuyển động phủ. Thời gian trôi qua thì thần nguyên cũng sẽ ngày càng ít đi.

Hơn nữa, độ nguy hiểm trong động phủ của cường giả Thần Cảnh cũng không cần phải nói nhiều.

Cho dù là cường giả Thần Vương đi vào cũng là thập tử nhất sinh!

Thực lực của cường giả Thần Cảnh, căn bản không phải thứ mà võ giả Đạo Huyền Cảnh có thể phỏng đoán.

Dựa vào cảnh giới hiện tại của Diệp Viễn thì không có khả năng đạt được thần nguyên.

Nhưng mà rõ ràng Diệp Viễn lại có thần nguyên!

Có thần nguyên rồi thì sự chênh lệch cảnh giới giữa hắn và Diệp Viễn coi như không đáng để kể đến.

Hiện tại so đấu chỉ tính riêng thần khí với nhau.

"Ha, thứ đồ chơi giống như thần nguyên này ta còn rất nhiều. Hiện tại, tự ngươi cút đi hay là muốn ta ra tay chỉnh đốn ngươi một chút?” Diệp Viễn giễu cợt nói.

Mặt Hàn Thông tối sầm nói: “Hừ! Coi như là ngươi có thần nguyên đi, nhưng mà có nhiều bao nhiêu? Ta không tin, thần nguyên của ngươi có thể duy trì thần khí công kích được thêm mấy lần! Muốn dùng loại thủ đoạn này để dọa ta bỏ chạy sao, quá ngây thơ rồi!”

“Ha ha, dọa ngươi chạy sao? Mở to mắt chó của ngươi mà nhìn cho rõ đây!”

Diệp Viễn không nói hai lời, quán chú thần nguyên vào Thánh Long Lệnh một lần nữa, phát động công kích lần thứ hai.

Hàn Thông biến sắc, đành phải ứng chiến một cách bị động.

“Ầm!”

Lại là một tiếng vang thật lớn, đỉnh núi bị hai đạo công kích đáng sợ này đánh bay một mảng lớn một lần nữa.

Trong lúc nhất thời, loạn thạch bay tán loạn.

Diệp Viễn lại bị đánh bay lần nữa, nhưng mà nhục thân của hắn cường đại không gì sánh được, hắn vận chuyển Bá Long Tái Sinh Quyết, tiếp tục thôi động Thánh Long Lệnh phát khởi công kích thêm lần nữa.

Cũng chỉ có nhục thân như Diệp Viễn mới có tiếp nhận được tác động mạnh đến như vậy. Đổi lại là người khác, nếu cứ điên cuồng thôi động thần khí như thế thì tự chính mình sẽ bị uy áp của thần khí đánh chết trước.

“Ầm! Ầm! Ầm!”

Một lần lại một lần, thần nguyên của Diệp Viễn giống như nước sông không biết cạn, cứ điên cuồng thúc giục Thánh Long Lệnh.

Hàn Thông thì lại phiền muộn không thôi!

Đến lúc này hắn làm gì có thể hoài nghi Diệp Viễn được nữa chứ?

Vì sao tên này lại có thể có nhiều thần nguyên như vậy?

Dưới mấy lần công kích cường đại, Hàn Thông cũng bị nội thương không nhẹ. Càng chết người là cứ điên cuồng so đấu thần nguyên như thế, bây giờ hắn không còn dư lại bao nhiêu!

Mà thần nguyên của Diệp Viễn lại dường như vô cùng vô tận, giống như dùng mãi cũng không hết.

Loại dụng pháp đặc biệt này thật khiến cho người khác ghen tỵ!

Đừng thấy Hàn Thông cứ động một chút là lấy Linh Tê Phá Diệt Kính ra dọa người, thật ra thời điểm hắn chân chính vận dụng thần nguyên cũng không nhiều lắm.

Điện chủ ban loại thần nguyên này cho hắn không nhiều lắm, hiển nhiên là cũng không có bao nhiêu.

Nhưng mà tên Diệp Viễn này lại giống như đồ bại gia tử, căn bản là không xem thần nguyên ra gì.

“Dừng! Nhanh dừng lại! Ta… ta chịu thua!”

Thừa dịp Diệp Viễn dừng lại để điều tức, rốt cuộc Hàn Thông cũng mở miệng nhượng bộ nhận thua.

Nhưng Diệp Viễn chỉ cười lạnh nói: “Ngươi muốn đánh thì đánh, muốn nhận thua thì nhận thua hay sao, ai cho ngươi cái quyền này vậy hả? Lúc nào muốn dừng thì phải do ta quyết định! Tiếp tục!”

Điều tức xong, Diệp Viễn thôi động thần nguyên một lần nữa, tiếp tục đánh thẳng vào Hàn Thông.

Thần nguyên mà Phương Thiên lưu lại thực sự không ít, một trận cuồng oanh lạm tạc này cùng lắm cũng chỉ tiêu hao một phần ngàn thần nguyên.

Bây giờ Diệp Viễn giống như phá gia chi tử, lấy thần nguyên vô cùng trân quý ra để trút giận.

Đương nhiên, mục đích thật sự của Diệp Viễn không phải là trút giận mà là muốn thử xem có thể giết chết Hàn Thông hay không!

Tiêu hao một ít thần nguyên mà đạt được Linh Tê Phá Diệt Kính, tính ra vẫn rất có lời.

“Ầm! Ầm! Ầm!”

Lại thêm mấy lần oanh tạc, căn bản Diệp Viễn không cho Hàn Thông một cơ hội thở dốc, hắn phát động công kích một cách điên cuồng.

Sắc mặt Hàn Thông trắng bệch, đây là vì bị mất máu quá nhiều.

Một lần lại một lần nữa đối đầu oanh tạc, thân thể hắn đã sắp chịu không nổi. Hắn thực sự không hiểu nổi, Diệp Viễn làm thế nào để chống đỡ tiếp.

Vốn đỉnh núi cao vút trong mây, bây giờ độ cao lại bị đánh bay cả một nửa.

Đại chiến thần khí của hai người này thật sự quá kinh khủng.

“Không được, không thể đánh nữa! Thần nguyên không còn dư lại bao nhiêu, tiếp tục đánh tiếp thì chính là tìm chết. Tên tiểu tử này thật khó dây dưa, phải nghĩ biện pháp thoát thân!” Hàn Thông thầm nghĩ.

“Ầm!”

Công kích của Diệp Viễn lại đến, Hàn Thông cố nén cảm giác muốn hộc máu lại, rót thần nguyên vào Linh Tê Phá Diệt Kính một lần nữa để ứng phó với Diệp Viễn.

Hàn Thông tiếp tục bị phản chấn bay ra ngoài, khí huyết sôi trào, cảm giác như lục phủ ngũ tạng đều sắp nhảy ra ngoài!

Nhưng mà lúc này Hàn Thông mạnh mẽ trấn áp thương thế nội phủ xuống, trong giây lát huyết quang đại thịnh, lấy tốc độ cực nhanh bỏ chạy thật xa.

Tốc độ của Hàn Thông nhanh đến nỗi không còn gì để nói, thật sự là nhanh hơn so với những võ giả Đạo Huyền Cảnh trung kỳ thông thường.

Diệp Viễn nhìn thấy cảnh này, cũng không lộ ra thần sắc bất ngờ, chỉ cười lạnh nói: “Muốn chạy trốn sao, vậy cũng phải nhìn xem ngươi có bản lĩnh này hay không!”

Trong lúc nói, bỗng nhiên thân hình của Diệp Viễn đã biến mất tại chỗ.

Hàn Thông thôi động bí pháp, thân pháp thăng mạnh như bão, cụp đuôi chạy trốn. Trong giây lát, hắn lại cảm thấy hoa mắt, cũng không biết từ lúc nào mà thân hình của Diệp Viễn đã đến trước mặt của hắn!

Trong lòng Hàn Thông cả kinh, mạnh mẽ xoay thân hình, bay về hướng khác chạy trốn bán sống bán chết.

Diệp Viễn lại bước ra một bước nữa biến mất ngay tại chỗ.

Hàn Thông đang trốn, rốt cuộc Diệp Viễn lại chạy đến trước mặt hắn.

Lúc này đây, hắn đã biết chính mình không có cách nào để trốn thoát nữa!

“Ngươi… ngươi lại có thể dung nhập thiên địa! Điều này… điều này sao có thể? A! Ngươi… ngươi đã lĩnh ngộ Thiên Nhân Hợp Nhất rồi sao?” Bỗng nhiên Hàn Thông nghĩ tới điều gì, sắc mặt đại biến nói.

Lúc này, trong con ngươi của hắn đã lộ ra biểu tình tuyệt vọng.

Nếu như Diệp Viễn đã lĩnh ngộ Thiên Nhân Hợp Nhất, vậy thì hôm nay hắn tuyệt đối không thể xuất hiện may mắn!

Nhưng mà tiểu tử này làm sao có thể lĩnh ngộ được cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất được chứ?

Diệp Viễn thản nhiên nói: “Coi như ngươi có chút kiến thức. Không sai, tiểu gia ta cách đây không lâu đã lĩnh ngộ Thiên Nhân Hợp Nhất. Ngươi muốn nghểnh cổ cho ta giết ngay hay là giãy dụa lần cuối cùng?”

Nhận được câu trả lời khẳng định, ánh mắt Hàn Thông lộ ra thần sắc tuyệt vọng.

Hắn cắn răng một cái, bỗng nhiên thôi động Linh Tê Phá Diệt Kính, đánh về phía Diệp Viễn.

Diệp Viễn đã sớm có sự chuẩn bị, phát động Thánh Long Lệnh gần như cùng một lúc, ném về phía Hàn Thông.

“Ầm!”

Hai người lại bị đánh bay một lần nữa, Diệp Viễn cũng không ngừng chạy, lần này cũng không thèm điều tức, tiếp tục thôi động Thánh Long Lệnh lần nữa đánh về phía Hàn Thông.

Nhưng mà, thần nguyên của Hàn Thông đã triệt để tiêu hao sạch ở một lần kia!

“A!”

Một tiếng hét thảm truyền đến, Hàn Thông đã hóa thành hư vô dưới oanh kích của Thánh Long Lệnh.

“Bịch!”

Linh Tê Phá Diệt Kính từ không trung rơi xuống mặt đất.

Diệp Viễn cũng không thèm liếc một cái, ý thức chìm vào bên trong thức hải một lần nữa, nhìn về phía Nhật Nguyệt Thiên Đồng lạnh lùng nói: “Thế nào, đã suy nghĩ kỹ chưa? Đây là lần cuối cùng ta hỏi ngươi!”

Nhật Nguyệt Thiên Đồng biến sắc, trận đại chiến mới vừa rồi hắn đã thu hết vào mắt, khắc sâu và hiểu rõ hơn về sự cường đại của Diệp Viễn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK