Hơn nữa đối mặt với tướng mạo xấu xí của Ly Nhi, không biết vì cái gì, lòng trắc ẩn của Diệp Viễn trở nên càng thêm nồng đậm.
Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Chỉ là cho dù hắn có giao đan phương cho Ly Nhi, nàng cũng không có khả năng luyện chế ra đan dược.
Bởi vì đan dược này không phải đơn thuốc được sử dụng rộng rãi, mà là đan phương do chính Diệp Viễn hắn tự sáng tạo ra, tên là Vũ Lộ Nhuận Hồn Đan, chỉ có phối hợp với thủ pháp độc môn của hắn mới có thể luyện chế ra tới.
Hơn nữa trong đan phương này có một vị nguyên liệu chính cực kỳ khó kiếm, cho dù ở Thần Vực cũng là vô cùng hiếm gặp.
Với trạng thái của Diệp Viễn trước mắt, tự nhiên là hữu tâm vô lực.
Diệp Viễn cười nói: “Đồ vật đã giao cho Ly Nhi cô nương, Diệp mỗ còn có chuyện quan trọng trên thân, trước hết cáo từ. Về sau Ly Nhi cô nương dùng nhiều một chút đan dược tẩm bổ thần hồn, như vậy có thể trì hoãn thời gian bộc phát thần hồn xé rách. Ta đã lưu lại thần hồn ấn ký trên ngọc giản này, ngày khác nếu như ta có đủ thực lực, tự ta sẽ đi tìm Ly Nhi cô nương.”
Nói xong, Diệp Viễn quay người rời đi không lưu luyến.
Bèo nước gặp nhau, làm được đến mức độ này đã là cực hạn của hắn.
Về phần Ly Nhi có thể chờ đến ngày hắn trưởng thành hay không, cũng không phải là chuyện mà Diệp Viễn có thể khống chế.
Diệp Viễn có thể nhìn ra, có lẽ thân phận của hai người này không phải bình thường, có khả năng trong nhà có chỗ liên quan đến Thần Vực.
Nếu là người binh thường, khi nghe đến đan dược cấp tám, chỉ sợ cũng đã chùn bước rồi.
“Tiểu thư, nếu không hay là chúng ta mau trở về đi? Bệnh tình của người không trì hoãn được đâu!” Sau khi Diệp Viễn đi, Nghiên Nhi lập tức mở lời khuyên nhủ.
Ly Nhi lại lắc đầu, nói: “Trở về chính là tự chui đầu vào lưới, ta tình nguyện chết ở bên ngoài!”
“Thế nhưng…
II
“Không có nhưng nhị cái gì hết! Hơn nữa vừa rồi ngươi không nghe Diệp Viễn nói sao? Đan phương hắn đưa cho, căn bản là người khác không luyện chế ra được! Ta cảm thấy, hắn nói là sự thật!” Ly Nhi nói.
“Vậy bây giờ chúng ta làm gì?”
“Đi theo hắn.”
“Một võ giả Linh Dịch cảnh nho nhỏ mà thôi, đi theo hắn làm cái gì?”
Ly Nhi lắc đầu nói: “Thiếu niên này không đơn giản! Một võ giả Linh Dịch Cảnh vậy mà biết đan phương của đan dược cấp tám, ngươi không cảm thấy kỳ quái sao?”
“A! Tiểu thư người nói vậy cũng đúng nha! Vừa rồi muội chỉ lo lắng cho bệnh tình của tiểu thư, lại quên mất điểm này! Nói đến, tiểu tử này đúng thật là khắp nơi lộ ra quỷ dị mà!”
“Hắn có thể nhìn ra Nguyệt Hoa Thiên Nhãn của ta, chắc hẳn chấn bệnh cũng đúng tám chín phần mười. Trình độ này cho dù đặt ở Thần Vực, cũng là không thấy nhiều. Dù sao tại Vô Biên giới này cũng không có chuyện gì, không bằng nhìn xem Diệp Viễn này đến cùng là thần thánh phương nào.” Ly Nhi nói.
“Cũng được, vậy liền theo lời tiểu thư
nói.”
Ly Nhi gật gật đầu: “Thế nhưng lần này phải cẩn thận một chút, cũng đừng lại để lộ hành tung.”
Cứ như vậy, dưới tình huống không biết rõ tình hình, sau lưng Diệp Viễn nhiều thêm hai cái đuôi nhỏ.
Khi Diệp Viễn dựa theo tọa độ tìm tới đám người Mai Trăn, bọn hắn đã tới lối vào bí cảnh rồi.
Mà lúc này, tám đại tông môn thì có bảy tông môn đã đến, chỉ có Thiên Càn tông là chưa tới.
Nhìn thấy Diệp Viễn bình an trở về, Mai Trăn cũng nhẹ nhõm thớ ra một hơi thật dài.
“Diệp sư đệ, ngươi không sao chứ?” Mạc Vân Thiên vội vàng hỏi.
Diệp Viễn cảm thấy cực kỳ ấm áp, nói ra: “Cũng đã nói là xử lý một chút việc nhỏ, Mạc sư huynh không cần phải lo lắng.”
“Ha ha, không có việc gì thì tốt, không có việc gì thì tốt! Diệp Viễn, trước hết ngươi nghỉ ngơi một chút, đợi Thiên Càn tông tới, chúng ta liền có thể tiến vào bí cảnh rồi.” Nhìn thấy Diệp Viễn trở về, tâm tình Mai Trăn tốt hẳn lên.