Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhậm Đông nhìn Diệp Viễn, bất thình lình đứng lên.

Động tác này làm Tiêu Như Yên hoảng sợ, vội vã ngăn ở trước mặt Diệp Viễn, như hổ mẹ bảo vệ hổ con, hung ác nói: “Ngươi định làm gì sư phụ của ta?”

Nhậm Đông không để ý đến Tiêu Như Yên, bỗng nhiên “Phù phù” một tiếng quỳ xuống!

Hành động này của Nhậm Đông cũng làm ba người Diệp Viễn sửng sốt.

“Ngươi làm cái gì vậy?” Diệp Viễn ngạc nhiên nói.

“Ta nguyện ý bái ngươi làm thầy, xin ngươi dạy ta cách luyện chê’ đan dược cực phẩm!” Vẻ mặt Nhậm Đông quật cường nói.

Hành động này của Nhậm Đông đã làm cho Diệp Viễn nhìn hắn với cặp mắt khác xưa.

Hắn cũng không vì vậy mà xem nhẹ Nhậm Đông, trái lại nghĩ nhân tài như vậy hoàn toàn xứng với ba chữ “luyện dược sư” này.

Diệp Viễn có thể cảm nhận được sự tò mò mãnh liệt của Nhậm Đông, loại khát vọng cực độ này, chính Diệp Viễn cũng đã từng trải qua.

Luyện dược sư là một chức nghiệp được đón nhận và tôn sùng, rất nhiều người ở trong quá trình trưởng thành bị lạc mất bản tâm, trầm mê đến thế tục phồn hoa không có cách nào tự kiềm chế.

Người như vậy, mặc dù là tài hoa hơn người thế nhưng thành tựu cũng chỉ có hạn.

“Lỡ như ngày hôm qua chỉ là ta luyện chế ra được đan dược cực phẩm chỉ là ăn may thì sao?” Diệp Viễn nói.

Đương nhiên, Diệp Viễn cũng sẽ không đơn giản như vậy mà thu hắn làm đồ đệ.

Đối với việc thu đồ đệ, cho tới bây giờ Diệp Viễn đều là thà thiếu chứ không ẩu, mặc dù kiếp trước không có thu nhận đồ đệ, nhưng tùy tùng của hắn cũng đều là trải qua tuyển chọn tỉ mỉ.

Tiêu Như Yên bất luận là tư chất hay phẩm hạnh đều là lựa chọn tốt nhất, nên Diệp Viễn mới chịu đồng ý nhận nàng làm đệ tử.

Còn tên Nhậm Đông này cho Diệp Viễn ấn tượng đầu tiên không tốt chút nào, Diệp Viễn sẽ không dễ dàng thu nhận hắn như vậy.

“Sáng sớm hôm nay ta đã đi công hội luyện dược sư, tra xét quá trình ngày hôm qua ngươi luyện chế, nói đơn giản chính là kỹ thuật kỳ diệu mà điêu luyện! Tuy rằng đều là chuẩn Đan Vương, thuật chế thuốc của ngươi lại không chỉ vượt qua ta mấy con phố!” Nhậm Đông nói.

Công hội luyện dược sư ghi chép quá trình luyện đan, tất nhiên là người thường không được xem, thế nhưng thân phận của Nhậm Đông không hề bình thường, muốn kiểm tra cũng không khó.

“Sư phụ, không biết người này có rắp tâm gì, ngàn vạn lần người đừng để bị hắn lừa!” Tiêu Như Yên ở một bên nói.

“Cô nương thật sự là đồ đệ của hắn?” Nhậm Đông đột nhiên hỏi.

“Không phải thì ngươi nghĩ là gì! Dù gì thì ta cũng là đại đệ tử của sư phụ!”

Vẻ mặt Tiêu Như Yên kiêu ngạo nói.

Bây giờ Tiêu Như Yên ở bên cạnh Diệp Viễn học luyện đan nên càng ngày càng tin phục hắn.

Trải qua mấy ngày nay, dù Tiêu Như Yên không có đột phá cảnh giới, thế nhưng trình độ thuật luyện dược lại là tăng vọt về chất, căn cơ vững chắc hơn rất nhiều so với trước đây.

Cho nên hiện tại nàng thừa nhận là đồ đệ của Diệp Viễn không có một chút ngượng ngùng nào, trái lại còn vô cùng tự hào.

Người sư phụ này, nàng đã nhận đúng rồi!

Nhậm Đông chỉ trầm mặc chốc lát, bỗng nhiên dập đầu một cái với Diệp Viễn nói: “Diệp Viễn đại sư, vô luận như thế nào cũng xin ngài thu ta làm đồ đệ!”

Qua nét mặt của Tiêu Như Yên, Nhậm Đông đọc lên đến một vài thứ, càng thêm kiên định quyết tâm bái sư.

Diệp Viễn cười nhạt nói: “Ta không có biện pháp gì có thể luyện chế đan dược cực phẩm, cho nên… ngươi đừng bái ta làm thầy nữa.”

Nhậm Đông vừa nghe thấy vậy thì nóng nảy, vội vàng nói: “Đại sư còn đang trách tội chuyện ngày hôm qua sao? Ta bồi tội với ngài còn không được sao?”

Diệp Viễn khoát tay: “Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, ta thật không có phương pháp luyện chê’ đan dược cực phẩm, không có luyện dược sư nào có được phương pháp như vậy!”

“Thế nhưng ta thấy thuật luyện dược của đại sư rất lợi hại! Rất nhiều chỗ, căn bản là ta xem không hiểu!” Nhậm Đông nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK