Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Muốn tìm đường chết sao!” Cừu Ánh đang định động thủ nhưng bồng nhiên dừng lại: “ơ, lại là Nguyên Khí tầng ba! Tình báo không đúng!1′

Hai ngày nay Cừu Ánh vẫn luôn quan sát Diệp Viễn từ xa, cho nên căn bản không nhận ra được sự thay đổi của Diệp Viễn. Lúc này đứng gần Diệp Viễn mới phát hiện đối tượng phải ám sát này lại là kẻ có tu vi Nguyên Khí tầng ba.

Đương nhiên, Nguyên Khí tầng một và Nguyên Khí tầng ba đối với Cừu Ánh mà nói cũng không hề có sự khác biệt, đối thủ như này về cơ bản hắn có thế tiêu diệt nhanh gọn.

Nguyên Khí tầng ba là một bậc thang, đừng thấy Nguyên Khí tầng bốn và tầng ba chỉ cách nhau có một cảnh giới nhỏ nhưng sự khác nhau về thực lực lại vô cùng lớn. Một kẻ Nguyên Khí tầng bổn đấu với năm sáu kẻ Nguyên Khí tầng ba thì cũng không là vấn đề.

Cừu Ảnh cao hơn Diệp Viễn hai tầng cảnh giới, hắn không cảm thấy Diệp Viễn sẽ gây ra bất cứ uy hiếp gì cho hắn.

Điều khiến Cừu Ánh nghỉ hoặc đó là rốt cuộc thì cố chủ đưa tin tức cho hẳn sai hay là người thiếu niên trước mặt hán là kẻ quá gian xảo?

Cừu Ánh chọn việc tin tưởng cố chủ, dù gì thì từ lúc nhận nhiệm vụ đến bây giờ vừa mới qua hai ba ngày. Hai ba ngày từ Nguyên Khí tầng một mà có thể tu luyện đến Nguyên Khí tầng ba ư?

Đùa gì thế?

“Diệp huynh, người này vô cùng vướng tay chản, lát nữa ta chặn hán lại, huynh và Lục Nhi nhanh chóng chạy đi! Học viện cách chỗ này không quá mười mấy dặm, các người mau đi cầu cứu viện binh!” Đường Vũ vung kiếm đứng chắn trước mặt Diệp Viễn và Lục Nhi.

Hẳn có thế cảm nhận được sát khí lạnh đến thấu xương trên người Cừu Ảnh nhưng không thể nhìn thấu thực lực Cừu Ành. Biết gặp phải kè khó ăn rồi nhưng Diệp Viển đã cứu mạng Đường Tông Hoài lại tặng hắn đan dược tuyệt đỉnh, Diệp Viền đối với hắn ân trọng như núi. Đường Vũ đảy là đang liều mình để báo ân.

Đường Vũ tuy rằng cũng là học viên thiên tài của học viện Đan Võ nhưng so với kinh nghiệm bách chiến bách thắng của Cừu Ảnh mà nói thì bất luận là thực lực hay kinh nghiệm chiến đấu thì hắn đều kém rất nhiều, một mình ở lại tất nhiên là con đường chết.

Mà trong ba người, Đường Vũ là người có thực lực mạnh nhất. Vì lẽ đó hắn không chút do dự đứng ra.

Nhìn dáng vẻ của Đường Vũ giống như gặp phải kẻ địch mạnh, suy nghĩ của Lục Nhi cũng căng thầng theo: ‘Thiếu gia, thiếu gia chạy trước đi, nô tỳ và Đường Vũ đại ca sẽ chặn đường giúp thiếu gia.”

Diệp Viễn nhìn thấy Lục Nhi cũng đứng chặn trước mặt mình, không kìm được liền cười lớn: “Nha đầu ngốc, ngươi ở lại thì làm được gì chứ? Tránh ra cho ta.”

“Không tránh! Chính là không tránh!” Lục Nhi quật cường nói.

Diệp Viễn buồn cười sau khi thấy hành động của Đường Vũ và Lục Nhỉ, nhưng trong lòng thấy rất cảm động

Hoạn nạn mới thấy chân tình. Hành động của Lục Nhi đều nằm trong dự tính của Diệp Viễn, chẳng qua Đường Vũ và hắn mới quen biết có mấy ngày. Dù cho hắn đã cứu phụ thân và lại tặng Bạo Nguyên Đan cho Đường Vũ, nếu như là người có ý chí không kiên định thì lúc này sợ rằng đã chạy mất dép rồi.

Phải biết rằng với thực lực của Cừu Ảnh, nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì ba người bọn họ đều phải chết.

“Ha ha ha ha, vở kịch này thật khiến người ta cảm động! Diệp Viễn ngươi không nói cũng chả sao cả, vị tiếu cô nương này vỏ cùng xinh đẹp, lát nữa…” Cừu Ảnh cười lớn tiếng.

Cừu Ảnh lúc này đã khẳng định tên Diệp Viễn này chắc chằn đã luyện pháp môn nào đó hoặc là trên người hắn có pháp bảo nên mới có thể thăm dò ra vị trí của mình.

Có công pháp và bảo bối như vậy là vô cùng hữu dụng đối với hắn, cho nên hắn muốn cho dù thế nào cũng phải ép Diệp Viền nói ra điều này.

Hơn nữa chắc chắn Lục Nhi đã khiến hắn động lòng, sao hắn lại bỏ qua được cơ hội tốt thế này chứ?

“Các ngươi tránh ra!” Diệp Viễn chen vào giữa Lục Nhi và Đường Vũ, đứng trước mặt họ, trên mặt vẫn mỉm cười, chỉ là lúc này nụ cười trên mặt hắn trở nên vô cùng lạnh lùng.

Cừu Ánh không khỏi cảm thấy ớn lạnh cả người.

Chuyên gì thế này?

Người mà Cừu Ảnh đã giết dù cho chưa đến một trảm thì cũng phải đến tám mươi người, hơi thở trên người hắn lạnh nhưbăng.

Cho dù bây giờ có người tu luyện đến cảnh giới Linh Dịch đứng trước mặt hắn, cũng không thể khỉến hắn như thế. Nhưng tên tiểu tử Nguyên Khí tầng ba trước mặt hắn lại có thế khiến hắn có cảm giác ớn lạnh?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK