Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng Tứ Hải Lâu người đến người đi, một tiểu nhị cao ngạo như hắn đúng là cảm thấy quá mất mặt mất thế diện.

Diệp Viễn cười cười nói: “Hình như là ngươi động thủ trước mà?”

Tôn nghiêm của Đan Đế sao có thể để một tên tiểu nhị nhỏ nhoi mạo phạm, Diệp Viễn chỉ trừng phạt qua loa một chút thôi, cũng coi như là hạ thủ lưu tình

Nhưng ầm ĩ ở bên này đã hấp dẫn một đám người vây xem, hiển nhiên không thể yên chuyện nữa rồi.

Tiếu nhị kéo kéo cổ họng gào nói: “Hộ vệ đâu? Hộ vệ chết đâu hết rồi? Có người đến quấy rối còn không bắt lấy han!”

Hắn vừa hét, trong sảnh lập tức mọc ra hai tên hộ vệ Ngưng Tinh hậu kỳ, nhưng bọn hắn chưa kịp ra tay, một giọng nói từ sau vang lên.

“Có chuyện gì xảy ra?” Một lão giả ung dung đi ra.

Tên tiểu nhị bưng mặt nói: “Đông chưởng quỹ, tên tiểu tử này cố ý kiếm cớ, ta bảo hắn đi, hắn không đi còn ra tay đánh người.”

Sắc mặt Đông chưởng quỹ trầm xuống, nói với Diệp viễn: “Có chuyện này không?”

Diệp Viễn nhàn nhạt trả lời: “Ta đến ứng cử làm khách khanh của Tiêu gia, hắn đến thử còn chưa thử đã mở miệng bảo ta cút đi, đây chẳng phải bắt nạt người quá đáng sao?”

Tiểu nhị ấp a ấp úng nói: “Đông chưởng quỹ, tên tiểu tử này nhiều nhất cũng không quá mười sáu tuổi, cho dù hắn bắt đầu học luyện dược từ trong bụng mẹ, thì cũng làm sao có thế có thành tựu gì lớn. Tên tiểu từ này nghĩ hắn là tiểu thư Như Yên, tuổi còn trẻ đã có trình độ đại Đan sư chắc? Rõ ràng chính là đến quấy rối!”

Tiểu nhị nói lại trực tiếp dễ hiểu, dựa vào tuổi tác của Diệp Viễn, muốn có thành tựu lớn trên lĩnh vực đan đạo căn bản là không có khả năng.

“Thiếu niên, ngươi nói sao?”

Vị Đông chưởng quỹ này là một người trầm ổn, không có áp đặt nói xằng.

Diệp Viễn rất thản nhiên lấy Hung Chương ra, đeo lên ngực, rõ ràng là Hung Chương của Đan sư sơ cấp!

“Ta thật sự là luyện dược sư, không phải đến giỡn với mấy người.” Diệp Viễn nhàn nhạt nói.

Quần chúng vây xem thấy cảnh này, không khỏi suýt thì phun ra một ngụm máu.

Thiếu niên này đang giỡn sao, Đan sư sơ cấp cũng dám đến ứng cử làm khách khanh của Tiêu gia?

“Khụ khụ, lâu rồi không đến công hội luyện dược sư thi cử, ta chỉ là chứng minh cho mấy người một chút về thân phận của mình mà thôi. Ta có tư cách hay không, thử một lần là biết.” Diệp Viễn giải thích nói.

“Ha ha ha, Đông chưởng quỹ, ta nói hắn đến quấy rối đã đúng chưa? Một Đan sư sơ cấp vậy mà dám đến Tứ Hải Lâu của chúng ta ứng cử làm khách khanh! Theo ta thấy, chắc chắn hắn là người của Đồng gia phái đến cố ý gây náo loạn!” Tiểu nhị cười nhạo nói.

Sau khi một luyện dược sư tiến cấp, việc làm đầu tiên chính là đến công hội luyện dược sư để thi lấy cấp bậc Hung Chương thuộc về mình.

Vì cấp bậc tương ứng sẽ có đãi ngộ tương ứng, Đan sư cao cấp và Đan sư sơ cấp trong mẳt người khác là hoàn toàn khác biệt.

Cho nên theo tên tiếu nhị này thấy, căn bản Diệp Viễn chính là đến gây rối.

Đông chưởng quỹ trầm mặc một lát, nói với Diệp Viễn: “Thiếu niên, có thể giải phóng hồn lực của ngươi một chút không?”

rồi.

“Đương nhiên có thế. Nhưng mà… không phải là ở đây chứ?”

Diệp Viễn không muốn bị người ta coi như con khỉ diễn trò.

Đông chưởng quỹ gật gật đầu, đưa Diệp Viễn vào phòng nhỏ.

“Thiếu niên, nơi này có thể chưa?”

Diệp Viễn hơi gật đầu, một cỗ hồn lực hào hùng tản mát ra ngoài.

Cảm nhận được hồn lực của Diệp Viễn, Đông chướng quỹ không khỏi thay đổi sắc mặt.

“Đại Đan sư trung cấp!” Đông chưởng quỹ chấn kinh nói.

Đột phá Ngưng Tinh tầng hai, hồn lực của Diệp Viễn dĩ nhiên đã vượt qua ngưỡng cửa đại Đan sư sơ cấp trở thành đại Đan sư trung cấp!

“Đông chưởng quỹ, không biết ta có tư cách ứng cử vị trí khách khanh này hay không?” Diệp Viễn cười nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK