Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hả? Xảy ra chuyện gì? Đó là ai?”

“Hắn là ai mà ngươi cũng không nhận ra à? Ngươi quên rồi sao, một tháng trước Thất Hoàng Tử điện hạ đã từng tới quỳ trước mặt hắn mà nhận sai đó!”

“Cái gì? Hắn chính là Cơ Thanh? Hắn ở đây làm gì?”

“Ngươi là đầu heo hả! Hắn bước ra như vậy, đương nhiên là muốn tham gia

a A 4 a”a I I A X ‘a • III

trận đấu võ câu thân này rồi!

“Phí lời, đương nhiên là ta biết hắn muốn tham gia đấu võ cầu thân, nhưng hắn mới là Ngưng Tinh tầng bảy, lên võ đài không phải là muốn tìm tới chỗ chết hay sao?”

“Ha ha, nghe nói thuật luyện đan của Cơ Thanh đã đạt tới cảnh giới truyền thuyết rồi, trong đại hội đấu đan đã đánh cho Đồng Vĩnh Xương thành phế nhân luôn, nhưng không ngờ ngay cả về võ đạo hắn cũng lại tỏ ra tự tin như vậy!”

Sự xuất hiện của Diệp Viễn trên võ đài khiến mọi người không khỏi cảm thấy ngạc nhiên!

Tiêu Trường Phong còn chưa kịp bước xuống võ đài, đã nhìn thấy Diệp Viễn bước ra, sắc mặt hắn lập tức trở nên đen lại.

Trấn đấu võ cầu thân hôm nay không có bất kỳ quy tắc nào, chỉ cần đánh bại đối thủ là được!

Hôm nay lại có rất nhiều thanh niên phù hợp điều kiện tới tham gia, không tới một vạn thì cũng phải có tới tám nghìn người, hơn nữa những người tới báo danh có ai không phải là cao thủ?

VÕ giá đâu tiên lên võ đài, không phải là người chịu thiệt nhất sao!

Bởi hắn phải đối mặt với tất cả võ giả có mặt ở đây!

Một đấu một vạn?

Muốn làm trò cười sao?

Tiêu Trường Phong hận một nỗi không thể quát cho hắn một trận, ngươi không muốn cưới con gái ta, cũng không cần phải chọn cách từ chối như thế này chứ!

Chuyện này là sao đây?

Đừng nói Diệp Viễn mới là Ngưng Tinh tầng bảy, cho dù ngay cả Thượng Quan Lăng Vân và Triệu Thừa Càn được mệnh đanh là những người đứng đầu trong thế hệ trẻ ở Vương Thành, e là cũng sẽ không ngay lập tức bước lên võ đài đi?

Có nhiều võ giả như vậy, đấu lại được ư?

Lập tức lên võ đài như vậy, không phải là không muốn lấy Tiêu Như Yên đấy chứ!

Lúc này nhất định là nàng ấy đang vô cùng tức giận.

Tiêu Trường Phong nhìn về phía Tiêu Như Yên, quả nhiên nhìn thấy con gái toàn thân đang khẽ run lên, lòng tràn đầy căm hận!

Tiêu Như Yên gả cho Cơ Thanh là lựa chọn tốt nhất, nhưng tên tiểu tử này, lại thả con bồ câu hi vọng duy nhất của Như Yên đi!

“Ha ha ha, hoá ra tên này lại ngu như vậy, lại là người đầu tiên xông lên võ đài! Hắn cho rằng hắn là ai chứ, Phong Hoàng bệ hạ sao? Lẽ nào hắn muốn một mình chọi hết với cả vạn võ giả ở đây?”

Nhìn thấy cảnh tượng này, Triệu Thừa Càn quả thực không thể nhịn được, bất giác lớn tiếng cười nhạo.

“Thất Hoàng Tử điện hạ, nếu như tên tiểu tử này đã tự mình tìm tới chỗ chết, vậy chúng ta cũng không khách khì làm gì! Ha ha, đợi tới khi hắn sức cùng lực kiệt, thần sẽ thay hoàng tử lên xử lý hắn!” Hoàng Văn Thu cười lớn nói.

Lời nịnh nọt này của Hoàng Văn Thu thật chẳng biết giữ chừng mực!

Triệu Thừa Càn nghe vậy không cười nữa, mà ánh mắt chợt sáng lên, không biết đã nghĩ ra điêu gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK