Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng mà đến khi Giang Vân Hạc gặp được Diệp Viễn, khi Diệp Viễn trực tiếp chuyển một trăm bốn mươi vạn điếm tích lũy vào trong lệnh bài thân phận của hắn, hắn ngốc trệ nhìn Diệp Viễn nửa ngày, thật lâu sau vẫn không nói ra lời.

“Cái này… Cái này… Ngươi mới tiến vào tông môn chưa đến một tháng, lấy ở đâu ra nhiều điếm tích lũy như vậy?” Giang Vân Hạc cả kinh nói.

“Ha ha, lường gạt một bút nhỏ, lại làm vài nhiệm vụ.” Diệp Viễn cười giải thích.

Thấy Diệp Viễn nói hời hợt, nội tâm Giang Vân Hạc sụp đổ, lừa gạt ai mà có thể lừa gạt ra nhiều điểm tích lũy như vậy? Xem như ngay cả đệ tử tinh anh và những người đi ra bên ngoài như bọn hắn, trên thân cũng không thể nào có nhiều điểm tích lũy như vậy được?

Đầu óc Giang Vân Hạc có chút quá tải, nửa ngày mới lắc đầu nói: “Không được, mấy năm nay ta đã tích lũy được khoảng một trăm vạn điểm tích lũy, không dùng đến nhiều như vậy, chỉ cần bốn mươi vạn là đủ rồi, còn lại ta trả lại cho ngươi. Ngươi mới vừa vào tông môn, không biết chỗ trân quý của điểm tích lũy, những điểm tích lũy này chính ngươi giữ lại dùng đi.”

“Giang viện trưởng đổi xong « Tử Ương Hồn Quyết », còn phải nghĩ biện pháp tăng cảnh giới lên, chỗ cần dùng đến điểm tích lũy còn rất nhiều. Chỗ điếm tích lũy của viện trưởng giữ lại dùng đi. Giang viện trướng yên tâm, đệ tử còn nhiều điểm tích lũy, cho dù ở trong tông môn tu luyện tới Hóa Hải Cảnh cũng đủ rồi.” Diệp Viễn cười nói.

Giang Vân Hạc hít vào một ngụm khí lạnh, tu luyện tới Hóa Hải cảnh cũng đủ? Như vậy là nhiều điểm tích lũy tới cỡ nào đây?

Diệp Viễn chuẩn bị mười viên ngọc giản kia cuối cùng đều có đất dụng võ, trong số những ngọc giản này thấp nhất cũng là nhiệm vụ cấp bảy.

Điểm tích lũy của mười cái nhiệm vụ cộng lại, cũng gần bằng số điểm tích lũy nhiệm vụ cấp chín của Thiên Phong, cũng có gần ba mươi vạn điểm tích lũy.

Lại thêm bán đan phương một trăm vạn điểm tích lũy và Thiên Phong cho năm mươi vạn, trên tay Diệp Viễn cũng có khoảng ba trăm vạn điểm tích lũy!

Chuyển một trăm bốn mươi vạn cho Giang Vân Hạc xong, hắn còn thừa lại một trăm sáu mươi vạn điểm tích lũy. Cho dù mỗi ngày ngâm mình ở trong phòng tu luyện Giáp cấp, cũng có thể qua đến hai mươi năm!

Nếu thật sự muốn tu luyện như vậy, Diệp Viễn đâu chỉ là Hóa Hải cảnh?

Đương nhiên, Diệp Viễn sẽ không dùng phương thức tu luyện nhàm chán như thế, Hóa Hải cảnh đối với Diệp Viễn mà nói, cũng không có xa xôi như trong tưởng tượng của người khác vậy.

Số điểm tích lũy này, Diệp Viễn sẽ không tiêu xài như vậy, hắn sẽ tiêu càng xa xỉ.

Mấy ngày nay, Diệp Viễn đã tiêu hết mấy vạn điểm tích lũy, đại đa số đều dùng để đổi một chút dược liệu cấp hai và cấp ba tương đối trân quý.

Đối với Diệp Viễn mà nói, điếm tích lũy cũng chỉ là số lượng, vật thật mới là căn bản nhất.

Khi ở Tân quốc, dược liệu cấp ba đã cực kỳ hiếm có. Cho dù Diệp Viễn có tài năng thông thiên, cũng là không bột đố

A , A I ‘a

gột nên hô.

Nhưng trong u Vân tông có thật nhiều dược liệu quý hiếm mà căn bản không gặp được ở trong thế tục. Diệp Viễn có thể dùng chúng luyện chế ra rất nhiều đan dược, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Đối với lời của Diệp Viễn, Giang Vân Hạc vẫn có chút hoài nghi như cũ, nhưng sau khi nhìn qua lệnh bài thân phận của hắn, cuối cùng Giang Vân Hạc cũng tiếp nhận sự trợ giúp của Diệp Viễn.

“Vốn dĩ ta còn tưởng rằng phải chờ ở Tân quốc thêm mấy năm, lại không nghĩ rằng hạnh phúc đến đột nhiên như thế. Diệp Viễn, cám ơn ngươi!” Giang Vân Hạc nói lên từ đáy lòng.

ở u Vân tông, đối với luyện dược sư mà nói, đại Đan sư đến chuẩn Đan Vương là một đường ranh giới cực lớn.

Có thể vượt qua được, thì sẽ trở thành trưởng lão, thuộc về cao tầng trong tông môn. Nếu như không bước qua được, thì cũng chẳng khác nào người thường, trở thành nhân sĩ quân lý ngoại môn của tông môn.

“Giang viện trưởng quá khách khí. Nếu như không phải ngài để Hô Diên lão sư bảo vệ đệ tử, thì hiện tại đệ tử đã thành vong hồn dưới lòng bàn tay Tô Vũ Bách rồi. Chút chuyện nhỏ này, không đáng nhắc đến.” Diệp Viễn cười nói.

“Nếu như thế, ta cũng không khách sáo. Phần đại lễ này, ta xin nhận! Đúng rồi, Diệp Viễn, ngày mai là ngày thi đấu trong tông môn, ta biết thực lực của ngươi cực mạnh, nhưng dù sao cảnh giới cũng quá thấp, có mấy người ngươi phải chú ý một chút.” Giang Vân Hạc bỗng nhiên nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK