Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Diệp Viễn cẩn thận!” Đệ tử u Vân Tông hét to.

Thế nhưng tiếng hét của bọn họ cũng không nhanh bằng động tác của Lam Báo, một đòn trí mạng của hắn nhanh như chớp rơi xuống.

Tất cả… dường như đã kết thúc rồi.

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

“A! Đừng” Nghiên Nhi che lại đôi mắt của mình, không muốn nhìn thấy cảnh này.

Ly Nhi đứng bên cạnh ánh mắt đẹp lấp lánh, nhưng vẫn không có ý định ra tay.

Khóe miệng Lam Báo nhếch lên một nụ cười ác độc, tiêu diệt thiên tài đúng là chuyện khiến cho người ta cảm thấy sảng khoái nhất, đặc biệt là một thiên tài tuyệt thế yêu nghiệt như thế này.

“Coong…”

Một tiếng va chạm nặng nề rầm rầm vang lên khắp tầng hai của Vĩnh Hoa Cung, chói tai đến nổi làm đau màng nhĩ của tất cả mọi người.

Dưới ánh mắt không thể tin được của tất cả bọn hắn, thân thể của Diệp Viễn bay ra giống như đạn pháo.

Mà trên tay hắn còn ôm một chiếc đỉnh lớn.

Diệp Viễn chưa chết!

Trong thế ngàn cân treo sợi tóc, Diệp Viễn lại có thể phóng ra Tứ Phương Đỉnh ngăn cản đòn tất sát của Lam Báo.

Cùng lúc đó, hắn còn thu lại toàn bộ kiếm khôi vào trong nhẫn trữ vật.

Hiển nhiên, hắn đã sớm tính đến màn vừa rồi, cho nên đã có chuẩn bị từ sớm.

Thu đám kiếm khôi lại, phóng Tứ Phương Đỉnh ra, động tác chỉ trong nháy mắt.

Vì thế, Diệp Viễn tránh được một kiếp.

Ngô Chiêu trợn mắt há mồm nhìn cảnh tượng vừa rồi không dám tin là thật. Động tác vừa rồi của Lam Báo ngay đến hắn cũng không để theo kịp, Diệp Viễn lại có thể thực hiện phòng thủ hoàn mỹ trôi chảy như thế.

“Tạm biệt! Không tiễn!” giữa không trung, âm thanh của Diệp Viễn xa xôi truyền đến.

Tốc độ bay của Diệp Viễn cực nhanh, cho thấy hẳn hiến nhiên đã sớm có chuẩn bị, giữa không trung thu lại Tứ Phương Đỉnh, tại lúc sắp đâm vào tường mũi chân nhẹ nhàng điểm một cái quẹo vào một lối đi, thân hình biến mất không thấy tăm hơi.

Lam Báo không đuổi theo ngay, bàn tay hằn để ở sau lưng.

Nếu bây giờ có người đứng sau lưng hân sẽ phát hiện thấy bàn tay hắn đang run rẩy.

Rõ ràng, hạ chưởng vừa rồi xuống xong, chính hắn cũng phải chịu lực phản chấn cực mạnh.

“Huyền khí cấp năm!” Lam Báo cắn răng gằn từng chữ một nói.

Sắc mặt hán lúc này tái nhợt, rõ ràng còn có một chút không thể chấp nhận. Một tên tiếu tử Linh Dịch cảnh thế mà trốn thoát từ trong tay hẳn.

“Đại ca, phải làm sao?” Lam Hổ hỏi.

”Bắt hết những người này vào trước đã! Thông đạo ở đây đã bị chúng ta chặn đứng rồi, hắn không chạy được đâu”

Lam Báo nói.

“Vâng!”

Nghe xong lời của Lam Báo, người của tám tông đều xám ngoét mặt.

Lam Báo đến trước mặt của mọi người, trầm giọng nói: “Hiện tại ta rất tức giận, cho nên… các ngươi đều phải chết!”

“Chậm đã!” Lâm Siêu bổng nói.

Lam Báo cau mày nói: “Sao vậy?”

“Lam Báo đại ca, chẳng phái trước đây huynh định đem bọn chúng trở thành nô lệ gửi tặng Cuồng Phong giới sao? Theo ta thấy, vẫn không nên giết bọn chúng thì hơn. Tên tiểu tử Diệp Viễn kia cực kỳ giảo hoạt, đây đều là đồng môn của hắn, vạn nhất chúng ta không tìm được Diệp viễn, có thể dùng bọn chúng ép hắn hiện thân!” Lâm Siêu nói.

Lam Báo suy nghĩ trong chốc lát, gật đầu nói: “Ngươi nói có lý, cứ làm theo lời ngươi đi!”

Tuy chỉ giao thủ trong chốc lát nhưng Lam Báo có thể cảm nhận sâu sắc sự cam đảm thận trọng của Diệp Viễn.

Còn Mạc Vân Thiên vừa nghe xong, không nhịn được sắc mặt xám như tro, sự vui mừng trong chớp mắt Diệp Viển đào tẩu tan biến không còn lại chút gì!

“Muốn lấy chúng ta làm còn tin, ngươi nằm mơ đi!”

Mạc Vân Thiên hét lên một tiếng, liền định tự sát.

Lam Báo lại lạnh lùng nói: “Muốn chết à, hỏi qua ta chưa?”

Hắn chỉ tiện tay một cái nhưng động tác lại nhanh hơn cả Mạc Vân Thiên.

Sau đó, Mạc Vân Thiên cũng giống như Mai Trăn mềm nhũn ngã xuống.

“Lâm Siêu, phong tỏa toàn bộ đan điền của bọn chúng lại, áp giải về Cuồng Phong giới!” Lam Báo lạnh lùng nói.

Tiếp đó, hắn lại đến trước mặt đám Ngô Chiêu, nói: “Bây giờ đến lượt các ngươi, các ngươi có thể chọn cái chết, hoặc là… trở thành nô lệ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK