Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Là Ngạo Vân Thiên Tôn! Cuối cùng cũng đến lượt hắn xuất thủ!”

“Sao vậy, Ngạo Vân Thiên Tôn rất lợi hại sao?” Có người không biết hỏi.

“Ha ha, nào chỉ là lợi hại! Ngươi biết, tại sao Phiêu Vũ đại nhân muốn bắt đầu từ Ngạo Vân Thiên Tôn thì từng người đối chiến với Diệp Tông Sư không?”

“Đây… chẳng lẽ còn có ý gì khác hay sao?” Trước kia hắn chỉ cho rằng đây là thuận miệng nói, bây giờ xem ra, hiển hiên không phải như vậy.

Hiển nhiên đệ tử thánh địa kia cũng là có ý khoe khoang, đắc ý nói: “Trong tất cả các Thiên Tôn Ngạo Vân Thiên Tôn xếp thứ hai mươi lăm, đan thần thất tinh trước hắn đều là Đạo Cảnh trung kỳ. Mà bắt đầu từ hắn, đều là đại cao thủ Đạo Cảnh hậu kỳ!”

“Hóa ra là thế! Bắt đầu từ Ngạo Vân Thiên Tôn, thực lực là cả một nấc thang mà!”

Xung quanh vang lên một mảnh thanh âm kinh ngạc, rốt cuộc cũng hiểu được sự khác biệt ở bên trong.

Đạo Cảnh là một cảnh giới cực kỳ dài, đều là Đạo Cảnh trung kỳ, nhưng đan dược luyện chế được có thể chênh lệch rất lớn.

Muốn từ Đạo Cảnh trung kỳ tu luyện tới Đạo Cảnh hậu kỳ, đây là một bước vô cùng gian nan.

Cũng chỉ có bước ra được bước này, mới có thể được coi là đỉnh phong đan thần thất tinh.

Hiển nhiên, Ngạo Vân Thiên Tôn chính là cường giả như vậy!

“Không đúng! Nếu nói như thế, Diệp Tông Sư chẳng phải đã là Đạo Cảnh hậu kỳ rồi sao?”

Rất nhanh có người phản ứng kịp, nghĩ đến trên người Diệp Viễn.

Ngạo Vân Thiên Tôn là đường ranh giới Đạo Cảnh hậu kỳ, Diệp Viễn kia thắng tất cả Đạo Cảnh trung kỳ, chẳng phải rất có thể là Đạo Cảnh hậu kỳ sao?

Hơn một nghìn tuổi đã là Đạo Cảnh hậu kỳ…

Đợi mọi người phản ứng lại được đã là từng cái hít lạnh.

Có Ngạo Vân Thiên Tôn so sánh, mọi người lại càng cảm nhận được sự yêu nghiệt của Diệp Viễn.

Đối với đan thần lục tinh mà nói, mới bước vào Đạo Cảnh đã là cực hạn, chứ đừng nói Đạo Cảnh trung kỳ, cho dù là đỉnh phong Đạo Cảnh sơ kỳ cũng đã là không dám tưởng tượng.

Bởi vì bước vào Đạo Cảnh, độ khó cảm ngộ đan đạo sẽ tăng vọt, cần phải tích lũy qua vô số năm tháng.

Mà đoạn năm tháng này rất dài, đủ để cho những thiên tài này đột phá đến Thiên Tôn Cảnh.

Trước đó suy đoán của mọi người về thực lực của Diệp Viễn, phần lớn đều dừng ở Đạo Cảnh trung kỳ.

Nhưng mà bây giờ, đột nhiên Diệp Viễn tăng lên một nấc thang, đạt được Đạo Cảnh hậu kỳ.

Loại chuyển biến này khiến mọi người cảm thấy quá thán phục… cùng với hoang đường.

Đệ tử thánh địa lúc trước khoe khoang cũng là sững sờ, hiển nhiên hắn cũng không nghĩ tới chỗ này.

“Đây… Mặc dù Diệp Tông Sư là kỳ tài ngút trời, nhưng mà hắn không thể nào là đối thủ của Ngạo Vân Thiên Tôn. Dù sao thời gian Ngạo Vân Thiên Tôn dừng lại ở Đạo Cảnh hậu kỳ đã không ngắn!” Đệ tử thánh địa kia nói.

Người khác cũng là nhao nhao gật đầu, yêu nghiệt cũng phải có một hạn độ, hơn một nghìn tuổi là Đạo Cảnh hậu kỳ, đây đã là chuyện không thể nào tưởng tượng được rồi.

Diệp Viễn lại một đường nghiền ép, hiển nhiên quá không nói đạo lý.

Nhưng mà bây giờ, đám hậu nối này đã không có ai cảm thấy, Diệp Viễn ngồi ở vị trí Tông Sư kia có gì không ổn.

Còn nhỏ tuổi đã vượt qua tám phần Thiên Tôn, thành tích trong tương lai của hắn, tuyệt đối sẽ không kém hơn những Tông Sư này, thậm chí còn hơn.

“Diệp Viễn, bản tôn đúng là đã coi thường ngươi, không ngờ được ngươi còn nhỏ tuổi đã là Đạo Cảnh hậu kỳ. Có điều, ngươi quá không coi ai ra gì, quá cuồng vọng! Ngươi không nên lấy Tông Sư Lệnh ra để cá cược, khiêu chiến tất cả đan thần thất tinh. Ngươi sẽ phải dừng lại ở chỗ của ta. Ngươi, chỉ có thể chán nản rời khỏi đại hội Vân Đan!” Ngạo Vân Thiên Tôn nhìn về phía Diệp Viễn, trên mặt là vẻ coi thường.

Đều là Đạo Cảnh hậu kỳ, hắn tu luyện nhiều hơn Diệp Viễn mấy trăm nghìn năm, làm sao có thể bị đối phương đánh bại được?

Có điều, thiên phú của Diệp Viễn, đúng là khiến hắn giật mình.


Thậm chí còn có chút đố kỵ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK