Vừa ra tay, chính là chiêu thức cực kỳ bén nhọn!
“Không phải chứ? Trương sư huynh vừa lên chính là « Tử Dương Thanh Khiếu », thế này thì có phải quá mức rồi không?”
“Kiếm khí bén nhọn như vậy, Trương sư huynh đã đem « Tử Dương Thanh Khiếu »tu luyện tới cảnh giới đại viên mãn rồi đi? « Tử Dương Thanh Khiếu » thế nhưng là chiêu thức cực kỳ lợi hại trong thức thứ hai của « Thanh Cương Tử Dương Kiếm Quyết », vậy mà Trương sư huynh trong bất tri bất giác đã luyện nó đến cảnh giới đại viên mãn, thật không hổ là nhân vật đứng đầu Địa Tự Doanh!”
“Chỉ bằng một chiêu này, nói không chừng lần này Trương sư huynh có thể tiến vào mười vị trí đầu, trở thành đệ tử Thiên Tự Doanh đấy!”
“Ha, cái này thật đúng là khó mà nói, đám biến thái Thiên Tự Doanh kia, không thể tính toán theo lẽ thường được. Trương sư huynh tiến bộ, chẳng lẽ bọn hắn lại dậm chân tại chỗ ư?”
“Ngươi nói vậy cũng đúng! Có điều, số năm mươi hai này có thế tiếp được « Tử Dương Thanh Khiếu » sao?”
“Cái này… Sợ là khó đấy? Tuy số năm mươi hai này lợi hại, nhưng uy lực của « Tử Dương Thanh Khiếu » đại viên mãn cả ngươi ta đều biết, chính là đám biến thái mười vị trí đầu kia tới đoán chừng cũng có chút quá sức!”
Diệp Viễn còn là lần đầu tiên đối đầu chính diện với kiếm chiêu của « Thanh Cương Tử Dương Kiếm Quyết »!
Hắn trực tiếp lĩnh ngộ kiếm ý ở trong Cửu Thiên Lộ, chẳng khác nào trực tiếp hiểu rõ bộ kiếm quyết này rồi, căn bản cũng không cần đổi công pháp trong tông môn.
Mà trên thực tế, « Thanh Cương Tử Dương Kiếm Quyết » là một bộ công pháp, trong đó đã bao hàm rất nhiều võ kỹ!
Bản « Thanh Cương Tử Dương Kiếm Quyết » ở u Vân tông tống cộng có bốn tầng, mỗi tầng tương ứng với một đại cảnh giới!
Mà trong mỗi tầng công pháp, đều bao hàm mấy bộ kiếm pháp võ kỹ.
« Tử Dương Thanh Khiếu » chính là một bộ võ kỹ cực kỳ cường đại trong tầng thứ hai, độ khó tu luyện cực lớn, uy lực vô cùng mạnh!
Có thể tu luyện bộ võ kỹ này tới cảnh giới đại viên mãn, có thể thấy được thực lực của Trương Kính cường đại thế nào.
Chỉ là, dùng một chiêu này tới đối phó Diệp Viễn, vẫn còn có chút không đáng đế hắn chú ý.
Mặc dù cảnh giới của Diệp Viễn kém hơn Trương Kính quá nhiều, nhưng bàn về lĩnh ngộ Thanh Cương Tử Dương Kiếm Ý, Trương Kính có thúc ngựa cũng không đuổi kịp Diệp Viễn!
Một kiếm cuối cùng kia bên trong Cửu Thiên Lộ chính là toàn bộ lý giải của u Vô Nhai về Thanh Cương Tử Dương Kiếm Ý!
Diệp Viễn đã hoàn toàn lĩnh ngộ một kiếm kia, nghĩa là đối với lý giải kiếm ý mà nói, đã đứng trên cùng một độ cao với u Vô Nhai rồi!
Một chiêu « Tử Dương Thanh Khiếu » này của Trương Kính, nhiều nhất cũng chỉ có một phần mười trình độ của trước ba trăm ba mươi ba bậc thang, kém quá xa so với một kiếm cuối cùng kia.
Đương nhiên, ưu thế của Trương Kính là cảnh giới của hắn!
Lấy thực lực Linh Dịch tầng chín đỉnh phong thôi động kiếm chiêu, cho dù là thứ chiêu thức cặn bã, thì mức thương tổn đối với Linh Dịch tầng bốn cũng quá lớn, lại càng không cần phải nói bản thân « Thanh Cương Tử Dương Kiếm Quyết » đã cực kỳ cường đại!
Chỉ thấy kiếm của Diệp Viễn lượn vòng một cái chắn ngang thân!
Phát ra ngoài không phải một đường kiếm hoa, mà là vô số đạo kiếm khí!
Trong không khí, từng đạo kiếm khí màu xanh đụng thẳng vào những đạo kiếm khí màu vàng nhạt. Sau khi mỗi đạo kiếm khí va chạm lập tức biến thành hư vô!
Mấy hơi qua đi, Trương Kính phát ra vô số đạo kiếm khí, vậy mà không có tia kiếm khí nào xuyên qua đoàn kiếm khí của Diệp Viễn, đánh được tới trước người hắn!
Công kích cuồng bạo của « Tử Dương Thanh Khiếu » vậy mà cứ như vậy bị chôn vùi, không hề có tác dụng!
“Trời… Trời ạ! Hắn… Hắn là thế nào làm được? Số năm mươi hai, hắn chỉ xuất ra một kiếm thôi mà! « Tử Dương Thanh Khiếu » cứ như vậy bị phá sao?”
“Thật không thế tin nổi! Ngươi có thấy không? Căn bản một kiếm kia của số năm mươi hai cũng không phải là chiêu thức gì, đây chẳng qua chỉ là một kiếm vô cùng đơn giản! Thế nhưng một kiếm này đánh ra, làm sao lại sinh ra nhiều kiếm khí như vậy?”