Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ly Nhi hơi nhướng mày, thần hồn bẳt đầu đau xót, loại thống khổ như bị xé rách kia lại truyền tới.

“Phong Hoàng bệ hạ!” Bản năng Đinh Lương cảm thấy không ổn, lập tức hét lớn.

Nhưng mà, Triệu Thiên Dận lại giống như không hề nghe thấy, vẫn đứng bất dộng ở đó giống như một pho tượng gỗ.

“Phong Hoàng bệ hạ, người làm sao rồi?”

Đinh Lương vội vàng đến bên cạnh Triệu Thiên Dận, lay lay cơ thể hắn, nhưng Triệu Thiên Dận lại không có một chút phản ứng nào.

“Yêu nữ! Ngươi đã làm gì Phong Hoàng bệ hạ rồi? Ngươi có biết ngươi đang làm gì không? Ngươi là đang đối địch với toàn bộ Cuồng Phong giới đấy!” Đinh Lương tức giận nói.

Có điều tuy lời nói của Đinh Lương hung ác, nhưng lại không dám động thủ với Ly Nhi.

Yêu nữ này vậy mà lại có thể thi pháp chế trụ Phong Hoàng bệ hạ, mình làm sao có thể là đối thủ của nàng ta được?

“Vậy sao? Đối địch với cả Cuồng Phong giới… thì đã sao?” Ly Nhi nhàn nhạt nói.

Bị Triệu Thiên Dận chặn đường nháo trò như vậy, ngược lại Ly Nhi cũng không vội rời đi. Nàng nhẹ nhàng từ từ đặt Diệp Viễn xuống, để hắn tựa đầu vào vai của mình.

Thấy Ly Nhi hành động như vậy, không biết vì sao, trong lòng Đinh Lương chợt bất an, có một loại cảm giác không lành.

Chỉ thấy Ly Nhi quát khẽ một tiếng: “Lại đây, quỳ xuống cho Diệp công tử!”

Tất cả mọi người đều biến sắc!

Yêu nữ này điên rồi sao, lại bảo Phong Hoàng quỳ gối trước Diệp Viễn!

Có điều đến bây giờ, đã không còn ai xem Ly Nhi là người bình thường nữa

‘Ạ •

rồi.

Nữ nhân này quá quỷ dị, chỉ nhìn Phong Hoàng một cái đã khiến hắn hoàn toàn thất thủ.

Vô Lượng cảnh là nhân vật cường đại nhất ở hạ giới, vậy mà ngay cả cơ hội xuất thủ cũng không có là sao?

Còn nữa, Phòng Hoàng hắn… sẽ không thật sự quỳ gối trước Diệp Viễn đấy chứ?

Trước mắt bao nhiêu người, Phong Hoàng vậy mà lại thực sự di chuyển về phía trước hai bước, tiến về phía Diệp Viễn.

Đinh Lương sợ hãi kêu lên, vội vàng túm lấy cánh tay Triệu Thiên Dận nói: “Phong Hoàng bệ hạ, không được!”

Phong Hoàng lại mắt điếc tai ngơ, hơn nữa còn vung tay lên đánh Đinh Lương bay ra xa.

Triệu Thiên Dận tiếp tục di chuyển về phía trước mấy bước, sau đó “phù phù” một tiếng quỳ xuống!

Lần này, thật sự là bùng nổ rồi.

Tất cả mọi người đều ngây ngốc đứng nhìn tình huống diễn ra trước mắt, vẻ mặt không thể tin nổi.

Rốt cuộc nữ nhân này đã thi triển ma pháp gì với Phong Hoàng bệ hạ, mà lại có thể khiến cho Phong Hoàng bệ hạ nghe lời như vậy?

“Ha ha, đây cũng coi như là nghiệp quật đi. Mới vừa lúc nãy, Triệu Thiên Dận còn muốn ép Diệp Viễn quỳ xuống, kết quả Diệp Viễn không quỳ, bây giờ hắn lại tự mình quỳ gối trước Diệp Viễn! Cái này gọi là, cười người chớ vội cười lâu đấy!” Tinh Uyên cười lạnh nói.

Thông qua sự việc ngày hôm nay, hắn và Triệu Thiên Dận đã hoàn toàn xé bỏ mặt nạ với nhau. Bây giờ nhìn thấy Triệu Thiên Dận lại quỳ xuống trước Diệp Viễn, trong lòng hắn cảm thấy thoải mái vô cùng.

Điều đáng tiếc duy nhất là, Diệp Viễn bây giờ vẫn đang ở trong trạng thái hôn mê, không cách nào cảm nhận được cảm giác báo thù.

“Sự việc ngày hôm nay, là bản thân ngươi tự rước lấy nhục, ta chỉ lấy trước chút lợi tức cho Diệp công tử mà thôi! Bây giờ, khấu đầu với chàng, ta không nói dừng thì không được đứng lên!” Ly Nhi yêu kiều nói.

Cứ như vậy, Triệu Thiên Dận thật sự là không ngừng khấu đầu với Diệp Viễn, vô cùng nghe lời.

Ngón tay Ly Nhi khẽ động một cái, Tiêu Như Yên được thả ra khỏi Linh khí không gian.

Thấy Phong Hoàng lại đang khấu đầu với Diệp Viễn, Tiêu Như Yên không khỏi sợ hãi kêu lên: “Đây… đây là chuyện gì vậy? Phong… Phong Hoàng bệ hạ…”

“Không cần phải ngạc nhiên như vậy, chỉ là trừng phạt nhẹ với hắn mà thôi. Từ những việc hôm nay hắn đã làm, có giết hắn cũng chưa đủ. Có điều vì để tương lai Diệp công tử có thể đích thân báo thù nên hôm nay tạm thời tha cho hắn một mạng.” Ly Nhi nhàn nhạt nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK