Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy rằng Đường Viêm này là tán tu, nhưng thực lực nhất định rất không tầm thường.

Chẳng qua hắn ta vô cùng khiêm tốn, không giống như Từ Hành và Trác Hàm.

“Hóa ra là Đường huynh, đã gặp qua!”

Từ trước đến nay, Diệp Viễn luôn là người nếu người kính ta một thước thì ta sẽ nhường người một trượng.

Đường Viêm này chào hỏi bằng gương mặt tươi cười, vô cùng khiêm tốn, Diệp Viễn đương nhiên sẽ không từ chối.

Đường viêm cười nói: “Thật ra khi ở cửa Chu Tước, ta đã thấy Diệp huynh ra tay, lúc ấy thật sự khiến ta giật cả mình! Có thể dung hợp Kiếm Đạo Pháp Tắc và Không Gian Pháp Tắc đến mức như vậy, thật sự trong cuộc đời Đường mỗ rất ít khi nhìn thấy!”

Diệp Viễn: “Quá khen, thực lực của Đường huynh e là không đơn giản như vẻ bề ngoài đúng không?”

Đường Viêm nghe vậy thì cười khổ rồi nói: “Ôi, theo như Đường mỗ tự đánh giá thì có chút thủ đoạn, nhưng mà kém xa so với Diệp huynh. Không sợ Diệp huynh chê cười, lúc trước Đường mỗ đến đây cũng ngập tràn sự tự tin, nhưng bây giờ lại cưỡi trên lưng cọp, khó leo xuống. Tại hạ là tán tu một giới, không nơi nương tựa, không biết… Có thể đi theo Diệp huynh đệ, làm một tên tùy tùng cũng được.”

Đường Viêm nói rất khéo léo, kỳ thật nói trắng ra là muốn tìm một chỗ dựa.

Cuộc tranh đấu bây giờ đã không phải là việc mà hắn ta có thể tham gia vào.

Trước đó, rất nhiều tán tu tiến vào đều ôm suy nghĩ đục nước béo cò.

Dù sao, cường giả Chân Thần cũng phải bị áp chế trong cảnh giới Thiên Thần.

Nhưng mà bây giờ, tất cả mọi người đều đã khôi phục lại thực lực, Thần Cảnh bọn họ trong mấy ngày này đều lúng túng.

Đi thì cũng đi không xong, tiến vào thì lại không được.

Tuy rằng, Diệp Viễn cũng là cảnh giới Thiên Thần, nhưng mà bây giờ không có ai sẽ nhìn vào Thần Cảnh của hắn.

Đường Viêm tới tìm hắn để làm chỗ dựa là hết sức bình thường,

Diệp Viễn nhìn về phía Đường Viêm bằng ánh mắt sáng quắc, muốn nhìn ra cái gì đó từ trong ánh mắt của hắn ta.

Nhưng mà, vẻ mặt của Đường Viên rất thẳng thắng và thần khẩn, ánh mắt vô cùng bình tĩnh, không nhìn ra được cái gì.

“Ha hả, bí cảnh ở phía sau e rằng còn đáng sợ hơn so với trận Thí Thiên Kiếm này, Diệp mỗ tự bảo vệ mình còn khó, huống chi là bảo vệ thêm Đường huynh. Xin lỗi.” Diệp Viễn nắm hai tay thành quyền rồi nói.

Suy nghĩ một lát, Diệp Viễn vẫn từ chối.

Hắn cũng không phải là tay mơ mới ra đời, hắn vẫn hiểu đạo lý lòng người khó dò.

Đã bước vào thế giới Tiên Lâm, có ai không phải vì bảo vật ở nơi này?

Chuyến đi này nhiều người như vậy, người Diệp Viễn có thể tin tưởng cũng chỉ có một mình Lãnh Thu Linh.

Ngay cả Cổ Thiên Khuyết, hắn cũng sẽ không hoàn toàn yên tâm.

Bây giờ, một người xa lạ cầu xin đi theo, sao hắn có thể yên tâm mang hắn ta bên người?

Quả thật, điều Diệp Viễn lo lắng nhất cũng không phải những người như Lý Khang.

Lợi dụng Tinh La chiến kỳ chỉ là vì đánh yểm trợ, còn Diệp Viễn chỉ cần dùng Thiên Đạo chi lực là đủ để đối phó với đám người Lý Khang.

Điều mà Diệp Viễn thực sự lo lắng nhất đó chính là cường giả Thiên Tôn!

Những lời nói mà hắn nói với đám người Phương Thiên cũng bắt nguồn từ đây!

Nói ở thế giới Tiên Lâm, Diệp Viễn là vô địch, điều đó cũng có giới hạn của nó.

Bây giờ, thế giới Tiên Lâm đã khôi phục rất nhiều nguyên khí, nhưng để đối phó với cường giả Thiên Tôn thì vẫn còn quá miễn cưỡng.

Một khi cường giả Thiên Tôn vung tay đánh nhau ở thế giới Tiên Lâm thì rất có thể thế giới nhỏ bé này sẽ bị đánh đến sụp đổ.

Tuy nói rằng, Thiên Tôn của Tiên Lâm cũng chỉ là một Thiên Tôn, nhưng dù sao hắn ta cũng không giống với những Thiên Tôn khác.


Tiên Lâm mạnh hơn nhiều so với Thiên Tôn bình thường!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK