Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Viễn là trưởng lão trên danh nghĩa không cần thực hiện trách nhiệm, mà một kẻ Linh Dịch cảnh như hắn muốn thực hiện cũng không thực hiện được, nhưng mà hắn lại có thể hưởng thụ đặc quyền.

ĐỒ đần mới không đồng ý!

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Diệp Viễn cũng đoán được mấy phần ý nghĩ của Thiên Phong, mới có thể kiên quyết không nhận vị trí Phó đường chủ. Thời gian của Diệp Viễn rất quý giá, cũng không muốn lãng phí ở trên chuyện trong tông môn.

Nhưng là cái trưởng lão trên danh nghĩa này nha, hắn liền không có gánh nặng trong lòng rồi.

“Ha ha, ngươi đồng ý là tốt rồi, nếu không bản tọa thật đúng là không biết phải làm sao để cảm tạ ngươi. Thanh Phong, quay đầu chế tác một cái lệnh bài trưởng lão cho Diệp Viễn, đối với các đệ tử thì không cần phải công bố.” Thiên Phong thấy Diệp Viễn đồng ý, cũng nhẹ nhàng thở ra.

Lạc Thanh Phong lên tiếng “Vâng”, ánh mắt lại hơi phức tạp nhìn Diệp Viễn một chút.

Lấy Linh Dịch cảnh tấn thăng làm trưởng lão của tông môn, Diệp Viễn là người đầu tiên từ khi u Vân tông lập tông đến nay đấy!

Lạc Thanh Phong là người thông minh, hắn cũng đoán được mấy phần dụng ý của Thiên Phong, đối với chuyện này lại không có ý kiến gì.

Đối với một cái tông môn đang xuống dốc mà nói, bọn hắn quá khát vọng thực lực!

Thiên Phong quét qua đám người một chút, thấy trên mặt không ít người đều có thần sắc không phục, cười lạnh trong lòng.

“Sau khi bản tọa bế quan, Thanh Phong chủ trì đại cục, các ngươi phụ tá hắn cho tốt! Còn bên phía đan đạo có vấn đề gì, có thể giao lưu trao đổi với Diệp Viễn trưởng lão nhiều một chút, ta tin là hắn sẽ không để cho các ngươi thất vọng!” Thiên Phong bất động thanh sắc nói.

Diệp Viễn nghe xong thì toát mồ hôi, thế nhưng lúc này hắn lại không dễ mở miệng giải thích.

Lão gia hỏa này, không phải kéo cừu hận tới cho mình sao?

Các trưởng lão Võ đường còn tốt, những trưởng lão Đan đường kia lại nồng đậm địch ý, thật sự là quá rõ ràng!

Quả nhiên, Thiên Phong vừa mới nói xong, Diệp Viễn lập tức cảm giác được một loạt ý chí chiến đấu dày đặc.

Các trưởng lão Đan đường từng người một lòng đầy căm phẫn, lại bực mình chẳng dám nói ra. Nếu như ánh mắt có thể giết người, Diệp Viễn lúc này đã bị giết vừa đi vừa về đến mấy lần rồi.

Chỉ là một Đan sư sơ cấp mà thôi, vậy mà Thái Thượng trưởng lão so sánh hắn với tất cả trưởng lão, cái này quá buồn cười!

Hơn nữa mặc dù trong miệng Thái Thượng trưởng lão nói rất đúng mực chỉ là “giao lưu”, kỳ thật tất cả mọi người đều hiểu là “chỉ giáo”!

Cho dù Diệp Viễn thật sự bổ sung được đan phương Thất Huyền Ngự Hồn Đan, chắc chắn cũng là mèo mù vớ cá rán, trùng hợp biết cái đan phương này mà thôi.

Muốn nói trình độ của Diệp Viễn có thể cao bao nhiêu, đánh chết bọn hắn cũng sẽ không tin!

Phía sau Diệp Viễn có sư phụ lợi hại, sẽ dắt lưng mấy cái đan phương tương đối cao cấp cũng là bình thường. Nhưng là hắn mới mười mấy tuổi, lý giải đan đạo có thể sâu sắc bao nhiêu?

Trong đại sảnh nghị sự của Đan đường, một đám trưởng lão vây quanh lấy u Dương Vũ, có người cổ còn giãy đỏ lên.

“Đường chủ, ta thực sự nuốt không trôi khấu khí này! Lão phu dốc lòng đan đạo hơn một trăm năm mươi năm, không dám nói tinh thông đan dược, nhưng cũng không thể không bằng một tên nhãi ranh mười mấy tuổi đi?”

“Đúng rồi! Thái Thượng trưởng lão kiên trì để Diệp Viễn giữ vị trí trưởng lão trên danh nghĩa này, ta không có ý kiến, nhưng là để chúng ta đều tới thỉnh giáo hắn, đây không phải quá là quá mức rồi sao?”

“Rõ ràng là Thái Thượng trưởng lão xem thường Đan đường chúng ta! Tại sao hắn có thể như vậy! Chính hắn cũng đi ra từ Đan đường, sao có thể gièm pha Đan đường chúng ta như thế? Chẳng lẽ nói, ở đây có bao nhiêu chuẩn Đan Vương, cũng không sánh nối một tên Đan sư sơ cấp như Diệp Viễn sao?”

“Ta phải đi khiêu chiến với tên tiểu tử Diệp Viễn kia!”

“Đúng, ta cũng muốn khiêu chiến với hắn! Ta lại thật muốn nhìn xem, Diệp Viễn hắn có phải có ba đầu sáu tay như vậy hay không!”

“Ta cũng đi!”

Đám người lao nhao, nói đến u Dương Vũ đau cả đầu.

Có điều lời của những trưởng lão này, thật đúng là nói đến trong tâm khảm của hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK