Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đây… đây chính là thực lực của Diệp trưởng lão sao?”

“Khó trách hắn có thể dựa vào thân phận đan thần tam tinh để trở thành trưởng lão, đúng là một chút khuyết điểm cũng không có!”

“Phục! Thật phục! Cho tới bây giờ ta cũng không dám tưởng tượng, đan thần tam tinh lại có thể mạnh tới mức như thế!”

Khi mọi người từ trong khí đạo tỉnh lại, mỗi người đều là vô cùng kinh ngạc.

Diệp Viễn luyện đan, đúng là khiến bọn họ mở rộng tầm mắt.

Bọn họ lúc này mới chân chính hiểu được, Diệp Viễn dựa vào cái gì để làm trưởng lão.

Diệp Viễn đã hoàn thành, còn Nhược Hư vẫn còn tỉ mỉ luyện chế đan dược của mình.

Mọi người vốn dĩ còn thán phục đại trưởng lão, lúc này nhìn thấy thì lại có một loại cảm giác ngu ngốc vô vị.

Cũng không biết qua bao lâu, đại trưởng lão mới luyện chế xong Hạo Nhật Càn Khôn Đan.

Đối với lần luyện đan này, hắn hết sức hài lòng.

Dựa vào phán đoán của hắn, ít nhất cũng là thiên phẩm.

Có thể luyện Hạo Nhật Càn Khôn Đan đến thiên phẩm, gần như là có thể đứng vững bất bại.

Khi hắn nhìn thấy Diệp Viễn vẫn đứng ở đó như trước, bộ dáng vẫn ung dung mà nhìn hắn, hắn còn tưởng rằng Diệp Viễn chưa có luyện chế.

“Ha ha, bỏ cuộc rồi sao? Bây giờ, ngươi đã biết sự chênh lệch giữa ngươi và ta chưa?” Nhược Hư cười nói.

Diệp Viễn cười mà như không cười nhìn hắn, nói: “Ta đã sớm luyện chế xong rồi, là ngươi quá chậm.”

Nhược Hư nghe thế giống như là nghe thấy chuyện buồn cười nhất thiên hạ, bật cười nói: “Đến bây giờ mà còn mạnh miệng như vậy, ngươi cho rằng Hạo Nhật Càn Khôn Đan là rau cải trắng sao, mới có một hồi như thế mà có thể luyện xong! Hay là, ngươi coi những linh được kia là rau, đem xào rồi!”

Diệp Viễn chỉ cười cười, không nói lời nào.

Lúc này một trưởng lão chạy đến bên người Nhược Hư, nói nhỏ vào tai vài lời.

Nhược Hư biến sắc, vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Diệp Viễn.

Hắn há hốc mồm, nhưng mà không biết nên nói cái gì cho phải.

Diệp Viễn, hắn, thật sự luyện chế được!

Một đan thần tam tinh, làm sao có thể luyện chế ra được Hạo Nhật Càn Khôn Đan?

Đan dược này là cấm kỵ của đan thần tam tinh!

Nhược Hư đột nhiên giật mình tỉnh lại, ảnh mắt đảo qua mặt những người khác, nhất thời hiểu rõ.

Hắn vô cùng xấu hổ và giận dữ, lạnh lùng nói với Diệp Viễn: “Mở lò, lão phu muốn xem xem, ngươi luyện ra cái đồ chơi gì!”

Trên mặt mọi người cũng lộ ra thần sắc hứng thú, bọn họ đều rất tò mò, có thể có thuật luyện dược đáng sợ như vậy, rốt cuộc Diệp Viễn có thể luyện ra được phẩm cấp gì.

Diệp Viễn cười nói: “Vậy thì mở đi, đại trưởng lão, ai tới trước?”

Đại trưởng lão trầm giọng nói: “Ngươi tới trước, bây giờ lão phu rất hiếu kỳ, rốt cuộc đan thần tam tinh có thể luyện chế được Hạo Nhật Càn Khôn Đan có phẩm cấp gì!”

Diệp Viễn cười cười nói: “Như ngươi mong muốn!”

Dược đỉnh vừa mở, ánh sáng chói mắt phát ra, xông thẳng lên trời cao, khiến mắt tất cả mọi người không mở nổi.

Trên bầu trời, đột nhiên thay đổi bất ngờ, đúng là đang hình thành mây cầu vồng!

Mây cầu vồng ở trên trời, rồng bay phượng múa, nhìn trông vô cùng diễm lệ, giống như đang ăn mừng Diệp Viễn luyện thành đan.

Trong đám người, tiếng kêu sợ hãi liên tục vang lên.

“Rốt cuộc đan dược này là phẩm cấp gì, lại có thể dẫn động dị tượng thiên địa như vậy!”

“Có phải là ngươi ngốc không vậy! Dị tượng thiên địa, chỉ có đan dược thần phẩm Hư Linh, mới có thể dẫn phát ra. Đan dược của Diệp trưởng lão đã đạt đến thần phẩm Hư Linh!”

“Nói… nói đùa à? Hạo Nhật Càn Khôn Đan, thần phẩm Hư Linh?”

“Thực sự là mèo mù vớ cá rán rồi! Ta thế mà có thể nhìn thấy thần phẩm Hư Linh Hạo Nhật Càn Khôn Đan!”

Trên mặt đại trưởng lão lộ ra vẻ hoảng sợ, dựa vào kiến thức của hắn, sao có thể không hiểu chuyện gì đang xảy ra?

Một màn này đơn giản là quá mức chấn động lòng người!

Muốn dẫn động được dị tượng thiên địa, cũng không phải là đan dược thần phẩm Hư Linh gì đó mới có được!

Đặc biệt là loại giống như Hạo Nhật Càn Khôn Đan này, phải đoạt được tạo hóa thiên địa, mới có thể dẫn động ra dị tượng thiên địa.

Mà loại đan dược này, muốn luyện chế đến thần phẩm Hư Linh, không khác gì người nằm mơ nói mộng.

Nhưng mà bây giờ, chuyện người nằm mơ nói mộng này lại thực sự phát sinh ở trước mắt.

Nhưng mà, nhưng mà, Diệp Viễn chỉ là một đan thần tam tinh!

Vì sao, Diệp Viễn có thể làm tới mức này?

Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, bất luận thế nào Nhược Hư cũng sẽ không tin, một đan thần tam tinh, lại có thể luyện chế ra được thần phẩm Hư Linh Hạo Nhật Càn Khôn Đan!

Cái này, quả thực là đang nói đùa.

Dù là tận mắt chứng kiến dị tượng thiên địa, hắn vẫn như trước cảm thấy đây là một trò đùa!

Ông trời đang kể chuyện cười với hắn.

Hiên Vũ thở dài, cười khổ nói: “Ta còn tưởng rằng Diệp Viễn có thể luyện chế ra thần phẩm Tử Linh, không ngờ được hắn thế mà lại trực tiếp luyện đến thần phẩm Hư Linh. Gia hỏa này, thật sự không biết giới hạn của hắn ở chỗ nào!”

Lục Dật ở bên cạnh ông cũng là thở dài nói: “Sư tôn, Diệp trưởng lão thực sự lợi hại! Thần phẩm Hư Linh Hạo Nhật Càn Khôn Đan, e là toàn bộ hoàng thành Thiên Ưng này sắp rơi vào điên cuồng rồi!”

Hiên Vũ cười nói: “Đó là đương nhiên! Lần, này, Nhược Hư thật sự tính sai rồi. Nếu như Diệp Viễn không lấy bản lĩnh ra, phía trên làm sao có thể đồng ý cho hắn làm chức vị trưởng lão này? Ta thật muốn xem xem, Nhược Hư mở lò hay là không mở lò.”

Lục Dật sững sờ, chợt hiểu được.

Không ngờ được, người sư tôn hiền lành này cũng có một mặt ác như vậy.

Bây giờ ở tình huống này, Nhược Hư mở lò hay không mở lò chính là một vấn đề hết sức khó xử.

Mở thì ở trước châu ngọc, hắn cản bản là không lấy ra được.

Không mở thì đường đường đại trưởng lão, thậm chí đến cả dũng khí mở lò cũng không có.

Một tràng diện thật lúng túng!

Nhược Hư bây giờ hối hận phát điên, sớm biết là loại kết quả này, thà rằng hắn mở lò trước!

Cũng không biết qua bao lâu, mây cầu vồng tan ra, tất cả ổn định lại.

Một viên đan dược lẳng lặng trôi nổi phía trên dược đỉnh, trong nháy mắt hương khí tràn ngập khắp cả quảng trường.

“Thơm quá!”

“Đây là lần đầu tiên ta ngửi được mùi đan dược thơm như vậy!”

“Toàn bộ quảng trường lại đều có thể ngửi được mùi dược, thần phẩm Hư Linh quả nhiên không tầm thường.”

Trên mặt mọi người lộ ra thần sắc nóng rực, hiển nhiên là bọn họ đều muốn có được viên đan dược kia.

Ở đây có không ít cao tầng của các đại gia tộc, đối với đan dược này, bọn họ đương nhiên là vô cùng khát vọng.

Loại đan dược phẩm cấp này, không chỉ có nghĩa là tạo nên được một cường giả Thần Quân, mà càng có nghĩa là tương lai vô hạn.

Đan dược thần phẩm Hư Linh, đương nhiên khác với đan dược thông thường.

Nó có thể củng cố bồi bổ nguyên khí, kích phát tiềm năng của võ giả, khiến cho võ giả có nhiều không gian để tiến lên.

Một tiềm năng đã dùng cạn, đan dược cũng chỉ có thể giúp võ giả đạt tới Thần Quân tầng một, nhưng nếu dùng thần phẩm Hư Linh Hạo Nhật Càn Khôn Đan thì sẽ có hy vọng rất lớn đột phá được Thần Quân tầng hai, thậm chí Thần Quân tầng ba!

Đây, vẫn chỉ là tư chất bản thân không tốt.

Nếu như tư chất bản thân tốt, sau khi uống, khả năng ở tương lai quả thực là không thể tưởng tượng.

Dạng đan dược này, bọn họ sao có thể không điên cuồng?

“Đại trưởng lão, đến lượt ngươi rồi.”

Diệp Viễn, khiến cho bắp thịt trên mặt Nhược Hư đều không ngừng run rẩy.

Quảng trường giống như là đông lại.

Ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung trên người Nhược Hư, muốn nhìn xem bây giờ đại trưởng lão sẽ làm thế nào.

Dù sao, thân phận đại trưởng lão tôn quý.

Diệp Viễn, dường như muốn bức hắn đến bức tường.

Hôm nay bất luận thế nào, mặt mũi của đại trưởng lão xem như là mất sạch rồi.

“Ngươi… ngươi thắng rồi!”

Nhược Hư dường như là cắn răng nghiến lợi nói ra mấy chữ này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK