Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tu luyện nguyên lực là quá trình hết sức lâu dài, dù võ giá thiên tài đi nữa cũng làm gì có ai dám đột phá cảnh giới như vậy!

Thi Hạo Nhiên quyết định không tranh cãi với Diệp Viễn nữa, hắn muốn bẩm báo chuyện này cho sư phụ, để sư phụ tới khuyên bảo tiểu sư đệ.

“Được rồi, coi như đệ lợi hại!” Thi Hạo Nhiên không còn lời nào để nói nữa

‘Ạ .

rồi.

Diệp Viễn cười nói: “Đại sư huynh cố ý ở chỗ này chờ đệ là có chuyện gì sao?”

Thi Hạo Nhiên gật đầu nói: “Hôm trước SƯ phụ căn dặn, bảo sau khi đệ xuất quan thì lập tức đi tìm người, nói là có chuyện quan trọng cần thương lượng với đệ. Ta tính toán hôm nay đệ sẽ xuất quan cho nên tới đây chờ đệ.”

Trong lòng Diệp Viễn hơi động, chẳng lẽ là việc của các sư huynh đệ đã có manh mối rồi sao?

“Đa tạ đại sư huynh, đệ đi gặp sư phụ ngay đây.” Diệp Viễn chắp tay nói lời cám ơn.

“Khoan đã!” Thi Hạo Nhiên đột nhiên nói.

“Đại sư huynh còn có chuyện gì?” Diệp Viễn ngạc nhiên hỏi.

“Trước khi gặp sư phụ, sợ rằng đệ phải gặp người này một lần.”

“Hả? Ai vậy?”

Diệp Viễn có chút không giải thích được, hình như hắn cũng không quen biết bao nhiêu người ở trong Vương Thành này, tại sao có thể có người tìm đến mình?

“Đệ đi gặp rồi sẽ biết.”

Diệp Viễn thấy người đến, không khỏi có một loại dự cảm xấu.

“Cơ công tử, cầu xin công tử mau đi cứu nhị tiểu thư đi!” Đông chưởng quỹ bắt lấy cánh tay Diệp Viễn, nước mắt tuôn đầy mặt, quỳ xuống nói.

Người tới chính là Đông Tô An, đại chưởng quỹ của Tứ Hải Lâu, thấy bộ dáng nước mắt nước mũi đầy mặt của hắn, trong lòng Diệp Viễn có dự cảm xấu, không nhịn được cũng hơi run lên một cái.

Hắn vội vàng đỡ Đông Tô An đứng dậy rồi hỏi: “Đông chưởng quỹ đừng vội, từ từ nói, tới cùng thì Như Yên tiểu thư đã xảy ra chuyện gì?”

Đông Tô An nức nở nói: “Nhị tiểu thư nàng… sáng nay nàng uống cửu u Đoạn Hồn Tán, lúc này đã… đã là…”

Diệp Viễn nhướng mày một cái, nói: “Đi, lên đường rồi nói!”

Nói xong, Diệp Viễn cứ thế kéo Đông Tô An rời đi, Thi Hạo Nhiên hơi do dự một chút sau đó cũng đi theo.

Trên đường, ba người lao nhanh như gió, Diệp Viễn cũng đã biết được đầu đuôi sự việc.

Từ sau đại hội đấu đan, Tiêu gia lấy được bảy thành quyền kinh doanh một lần nữa, tình thế trong gia tộc cũng chuyển biến tốt lên rất nhiều.

Nhưng mà chuyện tỷ võ kiếm chồng, đã là bát nước đổ đi khó lấy lại, Tiêu gia cũng không có đủ sức mạnh để rút lời hứa hẹn này về.

Nhưng mà vốn dĩ Tiêu Như Yên cũng không muốn lấy chồng, một tháng qua lúc nào cũng sầu não uất ức.

Trong thời gian này, Tiêu Như Yên còn tới tìm Diệp Viễn một lần, nhưng mà lúc đó Diệp Viễn đang bế quan.

Mắt thấy thời gian cuộc tỷ võ cầu hôn càng ngày càng gần, Tiêu Như Yên cũng càng trở nên sầu não u uất.

Chẳng ai ngờ, đêm qua nàng lại uống Cửu u Đoạn Hồn Tán!

Cửu u Đoạn Hồn Tán là độc dược chuẩn cấp bốn cực kỳ mãnh liệt, có thể nói là vào máu là chết. Đợi tới lúc thị nữ phát hiện ra Tiêu Như Yên, nàng đã trúng độc rất nặng, không có thuốc nào chữa được rồi!

Cho dù Tiêu Trường Phong là Đan Vương, cũng đã bó tay toàn tập.

Nhưng Đông Tô An lại động linh cơ, ôm tâm tính thử tìm đến Tê Hà Sơn một lần, không ngờ vừa tới đã gặp Diệp Viễn xuất quan.

“Nữ nhân ngốc này!” Diệp Viễn giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Từ lúc Tiêu Như Yên đứng ra giúp đỡ mình ở trên đại hội đấu đan, Diệp Viễn đã coi nàng là bằng hữu rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK