Trên người Giản Túc Thao, khí tức thiên địa hòa hợp bay lên.
Trong toàn bộ đại sảnh, đột nhiên trở nên vô cùng ảm đạm.
Từng ngôi sao sáng lên, một con đường xuất hiện ở trước mắt mọi người.
Tống Ngọc không do dự, bước vào trước, người khác theo sát phía sau.
Đương nhiên, Diệp Viễn là người cuối cùng, ngay trước lúc hắn bước vào thông đạo, Giản Túc Thao đột nhiên mở miệng nói: “Diệp Viễn, đừng quên chuyện đồng ý với bản tôn.”
Diệp Viễn liếc hắn một cái, thản nhiên nói: “Yên tâm đi, chuyện Diệp Viễn ta đã đồng ý, nói được thì làm được.”
Nói xong, Diệp Viễn cũng không do dự, bước vào thông đạo.
“y?”
Huyền Cơ Thiên Đế đang thi triển công pháp, đột nhiên nhận thấy được một tia bất thường.
Ánh mắt hắn phảng phất như có thể nhìn thấu hư không, trực tiếp rơi vào trên người Diệp Viễn ở thông đạo.
“Người thanh nhiên này, thú vị! Có chút thú vị!”
Liên tiếp nói hai lần có chút thú vị, điều này đối với Huyền Cơ Thiên Đế mà nói, tuyệt đối là đụng phải chuyện khiến hắn cảm thấy hứng thú.
Bên cạnh, một người trung niên kinh ngạc nói: “Phụ thân đại nhân, chuyện gì khiến người cảm thấy hứng thú như vậy?”
Huyền Cơ Thiên Đế cười nói: “Lần này mở chiến trường Cổ Thần ra, phát hiện có một tiểu tử rất thú vị.”
“Ồ? Không biết tiểu gia hỏa này có gì đặc biệt mà có thể dẫn tới phụ thân chú ý?”
Hắn biết rõ, chiến trường Cổ Thần đã mở ra không biết bao nhiêu lần, phụ thân hắn chưa từng lộ ra dạng biểu cảm này, điều này nói rõ, tiểu tử này là thật sự thú vị.
Hắn hiểu được, đến cảnh giới như phụ thân, đã sớm đạt được tâm cảnh yên tĩnh như nước, có rất ít chuyện, có thể làm cho cảm xúc của người sinh ra biến hóa.
Nhưng mà hôm nay, rõ ràng cảm xúc của phụ thân có sóng chấn động, điều này khiến hắn vô cùng kinh hãi.
Huyền Cơ Thiên Đế cười nói: “Là một tiểu tử đến từ đại đế đô Cực Vận, vi phụ thế mà lại không nhìn thấu sâu cạn của hắn.”
Con ngươi người trung nhiên bất ngờ co lại, giật mình nói: “Phụ thân tính hết thiên cơ, chuyện của thiên hạ nắm rõ trong lòng bàn tay. Trên đời này, lại có người phụ thân không nhìn thấu?”
Huyền Cơ lắc đầu bật cười nói: “Tính hết thiên cơ? Đó chỉ là các con cho thế mà thôi, chẳng qua thời gian vi phụ sống tương đối dài, hiểu thế giới này nhiều hơn một chút so với người khác mà thôi.”
Huyền Cơ đứng chắp tay, xoay người về phía chân trời xa xôi, cảm thán nói: “Thế nhân đều nói Huyền Cơ ta không gì không biết, không gì không làm được, lại không biết tất cả những tính toán của Giản gia ta, thiên đạo đang bật cười! Càng đứng cao, càng là như đi trên băng mỏng, càng cảm thấy thiên cơ không thể lường được.”
Người trung niên nghe không hiểu gì cả, lời nói của Huyền Cơ Thiên Đế, hắn cản bản không thể nào hiểu được.
Trong mắt hắn, phụ thân vĩnh viễn là nắm tất cả trong lòng bàn tay.
Trên đời này, không có chuyện gì Huyền Cơ Thiên Đế không tính ra được.
Cho dù là Đạo Tổ cao không thể với kia cũng phải khách khí với phụ thân.
Phụ thân, tuyệt đối là dị số của Thông Thiên Giới, là người sống ngoài thế giới.
Thứ người nói, bản thân mình không thể nào hiểu được.
Thiên đạo, sẽ cười sao?
“Phụ thân nói… Vân Tâm không hiểu.”
“Ha ha, rồi sẽ có một ngày, con sẽ hiểu. Đi hỏi thăm cho ta một chút, lai lịch của tên tiểu tử này.” Huyền Cơ cười nói.
“Vâng, phụ thân.” Giản Vân Tâm nhận lệnh rời đi.
…
Trong thông đạo, đột nhiên Diệp Viễn nhướng mày.