Có những thứ lợi nhuận này, hoàng thành Thiên Ưng quật khởi là chuyện đương nhiên.
Mà thời gian nửa năm này, danh tiếng của Diệp Viễn, cũng triệt để khai hỏa, truyền khắp toàn bộ Nam giới.
Mọi người đều biết, Nam giới có một Tông Sư cực kỳ lợi hại!
Lúc Trịnh Khải Nguyên nghe được tin tức này, ngồi trong đại sảnh nhà mình mười ngày mười đêm, không nhúc nhích chút nào.
Mười ngày sau, hắn đi ra phòng khách, toàn bộ tóc đã hoa râm.
Sau đó, hắn tuyên bố, Trịnh gia di dời ra phương bắc, rút lui khỏi Nam giới!
Tin tức này, chấn động một thời.
Tin tức truyền tới hoàng thành Thiên Ưng, cả thành vui mừng.
Đại nhân nhà mình, lại khiến bọn họ thay đổi cách nhìn lần nữa.
Mặc dù trước đó bọn họ đều biết Diệp Viễn rất lợi hại, nhưng mà cũng không có một khái niệm rõ ràng.
Mà bây giờ, Diệp Viễn ở trên đại hội Vân Đan, đánh bại gần hết đan thần thất tinh.
Chiến tích này… thật sự là quá chói mắt!
Mà ngay lúc này, cuối cùng đại hội Vân Đan cũng hạ màn kết thúc.
Cuối cùng, Vân Dịch đạt được vị trí đứng đầu.
Có điều, nổi bật nhất cũng không phải Vân Dịch mà là Ninh Tư Ngữ!
Ninh Tư Ngữ một đường vượt quan trảm tướng, cuối cùng đạt được thành tích đứng thứ tư.
Ba người trước, đều là cường giả Đạo Cảnh!
Xếp hạng của Ninh Tư Ngữ, bản thân nàng cũng không có gì bất ngờ, nàng đã sớm được mọi người công nhận là người đứng đầu phía dưới Đạo Cảnh.
Nhận được xếp hạng thứ tư, danh xứng với thực.
Trận chiến cuối cùng của Ninh Tư Ngữ khiến cho mọi người mở rộng tầm mắt, đối thủ của nàng ở trận chiến kia là cường giả Đạo Cảnh đứng thứ ba, Dương Nghị, cháu trai của Liệt Dương Thiên Tôn.
Trong trận chiến này, thực lực đan đạo của Ninh Tư Ngữ phát huy vượt qua tưởng tượng của mọi người, đã có lúc dồn Dương Nghị vào tuyệt cảnh.
Toàn bộ quá trình đấu đan, hai người khó phân cao thấp.
Một trận chiến này, kinh diễm tất cả mọi người.
Phải biết, Ninh Tư Ngữ mới chỉ là sơ cảnh đại viên mãn, mà Dương Nghị là Đạo Cảnh!
Ninh Tư Ngữ có thực lực như thế, có thể thấy được căn cơ đan đạo của nàng vững chắc cỡ nào.
Nhất thời, uy vọng của Diệp Tông Sư, lại cao hơn một tầng!
Mà lúc này, đại hội Vân Đan chỉ còn lại hai chuyện cuối cùng, cũng là hai chuyện tất cả mọi người tham dự quan tâm nhất đó là Tông Sư nhận đồ đệ và Tông Sư giảng đạo!
Hai mươi người đứng đầu của tổ ngũ tinh và lục tinh, có tư cách lựa chọn bái một vị Tông Sư làm thầy.
Đương nhiên, cũng phải xem Tông Sư có nhận ngươi hay không.
Lúc này, mười bốn vị Tông Sư ngồi ngay ngắn trên đài cao, nhìn xuống quảng trường.
“Bây giờ, hai người người đứng đầu tổ ngũ tinh lên trước, lựa chọn Tông Sư mà các ngươi ngưỡng mộ trong lòng. Bản tôn biết rõ, trong các ngươi, có rất nhiều người có Thiên Tôn đứng sau. Có điều, bái sư ở đại hội Vân Đan, chính là đại cơ duyên của các ngươi! Các ngươi có thể yên tâm lựa chọn sư phụ cho mình, sư trưởng của các ngươi, sẽ không để bụng! Có điều, các ngươi phải nhớ kỹ, các ngươi chỉ có một lần cơ hội lựa chọn.” Lúc này một cường giả Thiên Tôn chậm rãi nói.
Vẻ mặt những đệ tử ngũ tinh kia hưng phấn, có thể bái một vị Tông Sư làm thầy, đây tuyệt đối là đại cơ duyên của bọn họ.
Chỉ sợ trưởng bối của bọn họ so với những Tông Sư kia cũng là kém quá xa!
“Được rồi, bản tôn đọc đến tên người nào, lần lượt ra khỏi hàng, lựa chọn Tông Sư! Ngươi thứ nhất, Lạc Thiên Kỳ.”
Lạc Thiên Kỳ là người đứng đầu tổ ngũ tinh lần này, thực lực siêu phàm.
Trước đây, người đứng đầu thi đấu, cơ bản đều hướng về phía Đan Ngọc Thiên Tôn.