Hắn nằm mơ cũng không ngờ được, bản thân mình vậy mà lại chết ở chỗ này.
Nơi đây, chỉ là một hoàng thành nho nhỏ!
Bạch Đồng lại điểm ra một quạt, một đạo ánh sáng trắng cường hãn bay thẳng về phía Lữ Ngạn.
Nhưng đúng vào lúc này, không gian nổi lên một tầng rung động.
Một bóng người từ trong hư không bước ra, chỉ nhẹ nhàng vung tay lên, trong nháy mắt ánh sáng trắng chôn vùi.
Đột nhiên con ngươi Bạch Đồng co lại, kiêng kỵ nhìn về phía người đến.
Đây là một lão giả áo xám, khí thế trên người, lúc này đến cả Bạch Đồng cũng cảm thấy kinh hãi.
Trong thành, bao gồm cả Diệp Viễn cũng là biến sắc.
Lão giả áo xám này, rất mạnh!
Lữ Ngạn nhìn thấy lão giả, trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ như điên, cả kinh kêu lên: “Thương Nguyên huynh! Ha ha ha, huynh tới quá đúng lúc! Tên phản nghịch Diệp Viễn này lại dám sát hại Thiên Tôn, tội không thể tha thứ!”
Thương Nguyên Thiên Tôn không nhìn Lữ Ngạn, trực tiếp nhìn về phía Bạch Đồng nói: “Các hạ giết cường giả Thiên Tôn của đạo tràng Cực U ta, không khỏi quá không để Cực U Thiên Đế vào mắt đi?”
Diệp Viễn nhướng mày, thân hình khẽ động, nghênh đón, thản nhiên nói: “Hắn là người gây sự, bọn ta chẳng qua là phản kích mà thôi. Thế nào, chỉ cho hắn giết người, không cho phép người khác giết hắn?”
Thương Nguyên Thiên Tôn có chút bất ngờ nhìn về phía Diệp Viễn nói: “Ngươi chính là Diệp Viễn, người độc chết mấy nghìn cường giả Chân Thần Cảnh?”
Diệp Viễn thản nhiên nói: “Phải thì như thế nào?”
Thương Nguyên Thiên Tôn gật đầu nói: “Vậy thì không sai rồi, đi với ta một chuyến đi.”
Nghe lời này, tất cả mọi người biến sắc.
Đột nhiên xuất hiện cường giả Thiên Tôn, lại còn là vì Diệp Viễn mà đến.
Bọn họ không ngờ được, chuyện Diệp Viễn độc chết mấy nghìn Chân Thần Cảnh, lại truyền tới đạo tràng Cực U.
Lần này thì phiền phức rồi!
Thương Nguyên Thiên Tôn này, hiển nhiên thực lực mạnh hơn nhiều so với Bạch Đồng.
Thiên Tôn Cảnh, cho dù chỉ là kém một cảnh giới nhỏ, cũng là chênh lệch không thể nào bù đắp được.
Hai mắt Diệp Viễn híp lại, nói: “Nếu như ta không đi theo ngươi thì sao?”
Thương Nguyên Thiên Tôn mỉm cười, đột nhiên phóng ra uy áp Thiên Tôn trên người.
Một cỗ uy thế mạnh hơn gấp mấy lần so với Lữ Ngạn, khuếch tán ra thiên địa.
“Vậy cũng không phải do ngươi!” Thương Nguyên Thiên Tôn nhìn Diệp Viễn, thản nhiên nói.
“Thiên Tôn tầng bốn! Đây là Thiên Tôn tầng bốn!”
“Trời ơi! Phải làm sao mới ổn đây?”
“Thiên Tôn Cảnh, một tầng một thế giới. Phía trước Thiên Tôn tầng bốn này, sợ rằng Diệp Viễn đại nhân không còn thủ đoạn nào chống lại nữa” !
…
Trong thành, thanh âm kinh ngạc hô lên, bọn họ đều bị thực lực của Thượng Nguyên Thiên Tôn thể hiện ra làm cho chấn động.
Thiên Tôn Cảnh, chênh lệch mỗi một cảnh giới nhỏ, đều là lớn không gì sánh được.
Trong cường giả ở đây, Bạch Đồng là mạnh nhất.
Nhưng cho dù trên người hắn cầm hai kiện Thiên Tôn Linh Bảo, cũng không bù đắp được loại chênh lệch lớn này.
Chứ đừng nói là, Thiên Tôn tầng bốn chính là trung kỳ Thiên Tôn Cảnh, so với sơ kỳ Thiên Tôn Cảnh không chỉ mạnh hơn một bậc.
Chẳng ai ngờ được, chuyện này lại phát sinh biến cố to lớn như vậy.
Người của đạo tràng Thiên Đế tự mình đến, còn kéo đến tận siêu cấp cường giả trung kỳ Thiên Tôn Cảnh.