Đây cũng là phương pháp cuôi cùng mà Diệp Viễn có thể nghĩ ra được, nếu đã không sử dụng được đan dược, thì hắn chỉ còn cách hấp thụ nguyên lực tự phục hồi!
Lúc này, sức mạnh công pháp của Diệp Viễn được thể hiện ra rõ rệt!
Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Công pháp bình thường, làm sao có thể tự bổ sung nguyên lực tiêu hao trong một thời gian ngắn như vậy?
Hơn nữa trong lúc Diệp Viễn đang tái tạo nguyên lực thì vẫn có đủ nguyên lực để duy trì thân pháp của bản thân.
Nguyên lực trong Hạo Thiên Tháp này vô cùng dồi dào, Diệp Viễn hấp thụ vào lại như câu được ước thấy, chỉ cần trong nửa canh giờ đã hoàn tất việc tái tạo nguyên lực!
Cứ như thế, cứ sau mỗi nửa canh giờ, Diệp Viễn lại đánh ra một chiêu Vạn Vũ Kiếm Nhận, đồ sát hàng loạt Thiết Giáp Kim Cương Ngưu.
Trong ba ngày này, thần kinh của Diệp Viễn luôn trong trạng thái căng thẳng cực độ.
Hắn phải duy trì sự vận chuyến liên tục của hai loại chân ý, đồng thời sử dụng “Linh Chá cửu Dương Thần Quyết” tới cực điểm!
Phụ tải này không hề bình thường!
Nếu như không có sự hỗ trợ của tâm cảnh Tâm Lặng Như Nước, hắn đã sớm phải bỏ cuộc rồi.
Khi thấy thời gian ba ngày sắp hết, số lượng Thiết Giáp Kim Cương Ngưu trước mặt Diệp Viễn lúc này chỉ còn lại một đàn cuối cùng.
“Trâu béo à, tạm biệt nhé!”
Lúc này, Diệp Viễn lại dùng Vạn Vũ Kiếm Nhận lần nữa, lần này tiêu hao tới hơn phân nửa nguyên lực của hắn!
“Rầm…”
Sau trận liên hoàn sát, cả tầng thứ ba trở lại vẻ tĩnh lặng như ban đầu của nó!
“Phù… đám trâu này đúng là khó nhằn, nhưng lần này thu hoạch được cũng không ít!”
Ngoài hấp thu được nguồn năng lượng vô danh ra, Diệp Viền lại còn có thể cùng lúc vận chuyến được nhiều kỹ năng trong cường độ mạnh, đương nhiên là bội thu.
Không nhắc tới hai loại chân ý, chỉ riêng cảm ngộ của hắn cũng đã tăng thêm.
Điều khiến Diệp Viễn vui nhất vẫn chính là tâm cảnh!
Hắn tự cảm nhận được tâm cảnh Tâm Lặng Như Nước của hắn cũng đã sắp đạt tới viên mãn, chỉ cần tiến thêm bước nữa sẽ chuyển thành Tâm Như Bàn Thạch!
“Đột phá tâm cảnh là việc khó khăn vô cùng, nếu như không phải thời cơ thích hợp, e là cả đời này cũng không bao giờ làm được. Tuy đã đạt tới được ngưỡng này, những cũng rất khó để có thể vượt qua!” Diệp Viễn tự nhủ.
Ăn tủy biết vị, một lần được ăn ngon là muốn ăn mãi. Tâm cảnh Tâm Lặng Như Nước đã giúp Diệp Viễn rất nhiều. Cho nên bây giờ khi hắn nhìn thấy có khả năng bứt phá lên Tâm Như Thạch Bàn, đương nhiên muốn khả năng này sự thật.
Nhưng đừng chỉ nhìn thấy khoảng cách giữa Tâm Lặng Như Nước tới Tâm Như Thạch Bàn chỉ còn khoảng cách rất ngắn nữa thôi, nhưng đến cả Thần Vương cũng không thế nào thực hiện được việc đột phá đó.
Bởi điều này là quá khó!
“Bỏ đi, thuận theo tự nhiên, chuyện này có cưỡng cầu cũng không được, cơ duyên đến tự nhiên sẽ đột phá. Có thế tu luyện tâm cảnh tới trình độ như hiện giờ cũng đã là may mắn lắm rồi.”
Cùng với sự đột phá của tâm cảnh, Diệp Viễn cũng có cái nhìn thoáng hơn về chuyện này.
Nghỉ ngơi trong giây lát, Diệp Viễn liền cất bước về phía không gian truyền thừa.
“Mau nhìn kìa, Diệp Viễn cũng đã vào không gian truyền thừa rồi!”
Có người chợt hô lên khi thấy cái tên của Diệp Viễn biến mất.
Vốn dĩ bọn họ đã mất hết niềm tin vào Diệp Viễn, nhưng không ngờ Diệp Viễn lại một mình kiên trì đi tới bước này!
Thiên tài tuyệt thế vẫn là thiên tài tuyệt thế, cho dù ớ vị trí như thế nào cũng không nên coi thường hắn, bằng không sẽ chỉ nhận lại sự bẽ bàng!
Những người vốn định đứng xem trò cười, lúc này cũng đã không thể mỉm cười nổi nữa.
Tuy là người cuối cùng qua cửa, nhưng chưa lần nào hắn để bản thân bị loại, điều này chứng tỏ là hắn cố ý làm như vậy.