“Này, Diệp Viễn, ngươi nói trong hai cái nữ nhân kia ai sẽ thắng?” Phong Chỉ Nhu tiếp cận với Diệp Viễn bên kia, bắt đầu chơi trò truyền âm nhập mật.
Trong cái đại sảnh này, vồ luận lời của nàng có nhỏ đến đâu, lấy thực lực của hai vị lão nhân kia, khẳng định đều nghe thấy.
‘Tôn Khả Vân.” Diệp Viễn cũng truyền ảm nhập mật, không cần nghĩ ngợi đáp.
“Há, ngươi đã có thể nhìn ra rồi? Vì sao?” Phong Chỉ Nhu kinh ngạc nói.
Phong Chỉ Nhu không hoài nghi lời nói của Diệp Viên, nàng biết Diệp Viễn thật sự rất lợi hại. Phong Chỉ Nhu trước nay đều là mắt cao hơn đỉnh đầu, thiếu niên có thể làm cho cô cô nàng coi trọng như vậy, tuyệt đối không phải người bình thường.
Chỉ là nàng cho rằng Diệp Viễn có lợi hại đến đâu, cũng không cho rằng hắn có thể lấy cảnh giới tầng bốn thông qua khảo hạch đan sư.
“Bởi vì Tôn hội trưởng mạnh hơn một chút.” Diệp Viễn thản nhiên nói.
‘Tôn hội trưởng? Cái đó và Tôn hội trưởng thì có gì liẽn quan?” Phong Chỉ Nhu bị Diệp Viễn làm cho hồ đồ.
‘Tôn hội trưởng trầm mặc, ít lời, càng thêm say mê với đan đạo, thực lực của hắn hắn là so với Vương hội trưởng cao hơn một chút.
Tôn hội trưởng nghiêm cấn, dạy đồ đệ tự nhiên càng thêm chú trọng, tỉ mỉ. Tôn Khả Vân kếthừa phẩm chất này, tự nhiên là mạnh hơn một chút.”
“Không phải chứ? Chỉ vì lí do này?”
Diệp Viễn liếc Phong Chỉ Nhu một cái, lại nói: “Khi chọn dược, hai người nhìn như không phân cao thấp, kỳ thật Tôn Khả Vân so với Từ Phượng Nhi nhanh hơn một chút.”
Phong Chỉ Nhu trợn tròn mắt: “Này ngươi làm sao mà thấy được?”
‘Từ Phượng Nhi luyện chế chính là Mãnh Hố đan, Tôn Khả Vân luyện chế chính là Huyền Thanh đan, dược liệu phụ trợ của Huyền Thanh đan so với Mãnh Hổ đan nhiều hơn một vị, hai người lại đồng thời chọn dược, ai thắng ai bại liền có thể nhìn ra.”
Lời của Diệp Viễn khiến Phong Chỉ Nhu một lúc lâu sau cũng không khép được miệng: “Ngươi…. Ngươi không phải là nói mò chứ? Chỉ nhìn từ quầng sáng, ngươi có thế nhìn ra các nàng đang luyện chế loại đan dược gì?”
Diệp Vỉền cười nhạt nói: “Ta có phải lè nói mò hay không, chờ các nàng luyện chế xong chẳng phải ngươi sẽ biết?”
“Được rồi, ta thật muốn xem ngươi có bản ỉĩnh thật sự hay không! Nếu ta phát hiện ngươi là đoán mò, không cần Vương hội trưởng động thủ, ta sẽ đem ngươi ném ra ngoài trước!” Phong Chỉ Nhu uy hiếp.
“Tùy ngươi!” Diệp Viễn không sao cả nói.
“Hứ, nói mơ hồ như vậy, kết quả cuốỉ cùng của cuộc khảo hạch này vẫn phải xem đan dược được luyện ra như thế nào. Cho dù đan dược các nàng luyện chế thật sự là Mãnh Hổ đan và Huyền Thanh đan, hai loại đan dược này cũng vẫn khó phản cao thấp đi?” Một lúc sau, Phong Chỉ Nhu thấy nhàm chán, lại truyền âm lại đây.
“Không, các nàng đã phản thắng
bại.”
“Giả bộ! Tiếp tục giả bộ đi! Ta chính là không tin, ngươi chỉ từ quầng sáng đã có thể nhìn ra các nàng ai thẳng? Đan dược của các nàng mới luyện chế được một nửa, đều chưa có ngưng đan đảu!” Phong Chỉ Nhu bị sự phô trương của Diệp Viễn kích thích, càng ngày càng cảm thấy Diệp Viễn nhiều lời vô nghĩa.
‘Tôn Khả Vân luyện chế liền mạch lưu loát, nếu không có gì bất ngờ xảy ra hẳn sẽ là thượng phẩm đan dược. Mà Từ Phượng Nhi từ khi bắt đầu luyện chế đã phạm phải một sai lầm nhỏ, tuy rằng nàng đã ki.p thời sửa chữa, nhưng khẳng định sẽ ảnh hưởng đến chất lượng của Mãnh Hố đan, nhiều nhất cũng chỉ miễn cưỡng đạt đến cấp độ thượng phẩm. Nếu nàng về sau lại sơ suất, thậm chí biến thành đan dược trung phấm cũng không có gì đáng ngạc nhiên.” Diệp Viễn như cũ bình tĩnh phân tích.
“Từ Phượng Nhi có phạm sai lầm ư? Ta như thế nào không nhìn ra?”
“Trình độ của ngươi quá thấp, nhìn không ra được.”
“Diệp Viễn! Ngươi!” Nếu không phải tình huống không thích hợp, Phong Chỉ Nhu hiện tại khẳng định là muốn đâm qua một đao.
Từ Phượng Nhỉ cùng Tôn Khả Vân gần như đồng thời hoàn thành luyện chế, hơn nữa là thành công ngay lần đầu tiên, lại chí dùng thời gian hơn nửa canh giờ.
Trong hai nhóm đệ tử ở đây, các nàng hoàn toàn xứng đáng là vương giả, thông qua khảo hoạch là không thể trì hoãn.
Việc còn lại, chính là xem chất lượng đan dược các nàng luyện chế ra, lấy đó làm tiêu chuần phân cao thấp.
Hai nàng nâng đan dược của chính mình đi vào đại sảnh, hướng tới hai lão nhân thi lễ, cung kính nói: “Thỉnh sư tôn (tổ phụ) thẩm định.”
Vương Kim Phúc ha ha cười, lại quay sang Phong Nhược Tình nói:
“Loại chuyện này tự nhiên khỏng thích hợp cho người nhà đánh giá lẫn nhau, Phong cô nương đến giúp chúng ta bình phẩm một chút đi?”
Phong Nhược Tình mỉm cười nói: “Cung kính không bằng tuân lệnh”
Phong Nhược Tình cầm lấy đan dược từ tay Từ Phượng Nhi, cấn thận đánh giá một phen, mở miệng nói:
“Đan dược cấp một thượng phẩm
Mãnh Hố đan, hoàn thành vô cùng xuất sắc, đã đạt tới phẩm cấp thượng phẩm”
Nói xong, Phong Nhược Tinh lại cầm lấy đan dược được bào chế chuấn xác từ tay Tôn Khả Vân, sau đó nói: “Đan dược cấp một thượng phẩm Huyền Thanh đan, hoàn thành cũng vô cùng xuất sắc, phấm cấp của đan dược cũng đã đạt tới thượng phẩm”
ở góc phòng, Phong Chỉ Nhu kinh ngạc đến há to miệng, như gặp quỷ nhìn về phía Diệp Viễn.