Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cái gọi là pháp tắc không trị được số đông, coi như Hải lão có ghê gớm hơn đi chăng nữa, cũng không thể nào giết sạch đám cường giả Thần Du cảnh này được.

Nếu thực sự giết, ai đi đối phó với đám cường giả Cuồng Phong giới kia?

Trong số những cường giả Thần Du Cảnh ở đây, tuyệt đại đa số đều là những đại tông môn có lịch sử truyền thừa mấy ngàn năm, cũng có một số ít những tông môn mới nổi lên những năm gần đây.

Nhưng bất kể là tông môn như thế nào, bọn họ cũng đều không muốn đạo thống của mình bị chôn vùi mai một.

Trong lòng ô Vinh vô cùng đắc ý, vừa rồi hắn nháy mắt ra hiệu với mấy người, mấy người đó lập tức hiểu ý, đứng ra phản đối kế hoạch của Diệp Viễn.

Hơn nữa cách làm này cũng đã chạm đến giới hạn của những người này, chỉ cần vừa có người đứng lên là lập tức khuếch tán ra giống như bệnh dịch vậy.

“Tất cả mọi người đều đứng ra phản đối, ha ha, ta lại muốn xem xem, cái kế hoạch này của ngươi làm thế nào mà thực hiện tiếp được!” ô Vinh thầm đắc ý trong lòng.

Hải lão vẫn luôn khẽ híp mắt lúc này bỗng nhiên lên tiếng, có điều lại là nói với Diệp Viễn.

“Diệp tiểu huynh đệ, xem ra mọi người đều phản đối kế hoạch của ngươi, ngươi nói nên làm thế nào đây?” Thất Hải nhàn nhạt hỏi.

ô Vinh nghe được lời này thì cho rằng là Thất Hải đang lựa chọn thỏa hiệp, hi vọng Diệp Viễn có thể thu hồi lại những lời đã nói trước đây.

Trong lòng ô Vinh vô cùng đắc ý, tên tiểu tử cuồng vọng nhà ngươi dám đấu với lão phu, ngươi vẫn còn non lắm!

Thế nhưng Diệp Viễn nghe được lời này, lại là một tầng ý nghĩa khác.

Chỉ thấy Diệp Viễn nhếch miệng cười nói: “Loạn thế dụng trọng điển! Nếu như đã có người không phục, giết là được!”

“Ha ha ha…” Thất Hải bỗng nhiên cười lớn nói: “Hay cho câu loạn thế dụng trọng điển!”

Một khắc trước còn là vạn dặm không mây, một khắc sau đã là cuồng phong bạo vũ.

Sau khi Thất Hải cười lớn, trong đại điện phong vân đột biến.

Một cỗ uy áp khủng bố bao trùm lên tất cả mọi người, mà trọng tâm cỗ uy áp này chính là ô Vinh!

Diệp Viễn cảm nhận được cỗ uy áp đó, không khỏi âm thầm gật đầu. Thất Hải quả nhiên không hổ là giới chủ của Vô Biên giới, một thân thực lực này, e là đã bước nửa bước vào cánh cửa Vô Lượng cảnh rồi.

Chỉ đợi thiên kiếp đến là Thất Hải có thể phá toái hư không, phi thăng Thần Vực.

Có điều thiên kiếp phi thăng Thần Vực này cũng không dễ độ qua như vậy, chỉ một sơ suất nhỏ là sẽ thân vong đạo tiêu.

ô Vinh cảm nhận được cỗ uy áp này, mặt không khỏi biến sắc.

“Hải lão, đây là người đang làm gì?”

Thất Hải cũng không giải thích, nhẹ nhàng giơ tay đánh một chưởng về phía ô Vinh!

ô Vinh nghiến răng một cái, sắc mặt dữ tợn nói: “Thất Hải lão đầu, ta liều mạng với ngươi!”

Nói xong, ô Vinh có ý đồ muốn phản kích.

Nhưng tất cả đều phí công, ở trước mặt cường giả nửa bước Vô Lượng Cảnh, Thần Du cảnh tầng chín như ô Vinh không thế đỡ nổi một đòn.

Thân thể của ô Vinh nặng nề đụng vào vách tường, mềm nhũn ngã xuống, mắt thấy đã không còn khí tức.

Tất cả mọi người đều biến sắc, không thể tin được nhìn Thất Hải.

Bọn họ đều biết Thất Hải rất mạnh, nhưng từ trước tới nay đều không biết hắn lại cường hãn đến mức như vậy!

Đã nhiều năm Thất Hải không thi triển thực lực trước mặt mọi người, đối với sự dò đoán về thực lực của hắn, tất cả đều chỉ là lời đồn.

Hôm nay thấy Thất Hải một chưởng giết chết ô Vinh, đám người ở đây mới biết thực lực của Thất Hải đáng sợ như thế.

Thần Du Cảnh tầng chín đã là nhân vật vô cùng ghê gớm ở Vô Biên giới rồi, thế nhưng lại không động được một chiêu nào dưới tay Thất Hải!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK