"Kỳ mới nhất của Địa Sát Bảng vừa ra lò! Mọi người nhanh đến xem thử đi!” Trên đường, có người thét to.
Cứ mỗi nửa năm thì Thiên Cơ Lâu sẽ cho ra danh sách của Thiên Sát Bảng và Địa Sát Bảng một lần, khắc bản thành sách phát miễn phí đến các ngõ ngách của Loạn Ma Hải.
Nhà ở ven hồ thì hưởng trước ánh trăng, cho nên Tu La Thành là địa phương nhận được bảng danh sách đầu tiên.
Mỗi khi đến thời gian này thì rất nhiều võ giả đều sẽ tạm ngừng tu luyện để liếc mắt nhìn bảng danh sách một chút, muốn xem thử mình có nổi danh trên bảng hay không.
Bảng danh sách này rất quyền uy, trên cơ bản xếp hạng cao thấp trên Địa Sát Bảng chính là quyết định thực lực sâu cạn của mọi người.
Cũng sẽ có người không phục cái xếp hạng này giống như trước đây từng bình chọn ra Thập Đại Thần Vương vậy. Bọn họ sẽ khiêu chiến võ giả có xếp hạng cao hơn mình trên Địa Sát Bảng để chứng minh bảng danh sách này đều là vớ vẩn.
Nhưng kết quả cuối cùng là mười người khiêu chiến thì hết chín người thất bại.
Cuối cùng cũng chứng minh bảng danh sách này không hoàn toàn chính xác nhưng tính quyền uy của bảng danh sách này được xác lập từ đó.
Thời gian từ lúc Diệp Viễn chém giết Bách Mông đến bây giờ đã gần hai tháng. Trong khoảng thời gian này Diệp Viễn luôn bế quan trong phòng tu luyện đỉnh cấp, hoàn toàn không để ý đến việc các đại tôn chủ muốn lôi kéo hắn.
Hôm nay chính là ngày phát bảng danh sách kỳ mới nhất, võ giả toàn thành đều đang mong mỏi chờ đợi.
“Nửa năm nay thực lực của ta tăng mạnh, mau giúp ta xem một chút có được lên bảng không!”
“Ta xem xem... Ách, đã nhìn đến hạng bốn trăm năm mươi rồi mà hình như vẫn không có ngươi!”
“Không phải chứ? Ta... Ta lại thất bại!”
Ở Tu La Thành thì chỉ riêng Tu La Tràng thì đã có mấy vạn võ giả, hơn nữa mỗi người đều là cao thủ. Muốn đánh giết tiến vào năm trăm người đứng đầu, tuyệt đối không phải chuyện đơn giản.
Mặc dù mọi người tràn đầy phấn khởi nhưng phần lớn kết quả cuối đều là thất vọng.
Sau khi thất vọng thì mọi người lại nóng lòng muốn biết sự thay đổi xếp hạng của những cường giả kia.
Mà trong đó được chú ý nhất, chính là Diệp Viễn người đã giết Bách Mông cách đây không lâu.
Trước đây, mọi người đều đồn đại lần này Bách Mông có đủ khả năng giữ vị trí đầu bảng. Bây giờ Diệp Viễn đã chém giết Bách Mông thì việc đứng hạng nhất hẳn là chuyện không phải bàn rồi?
“Nhanh lật về phía trước xem xem có phải Diệp Viễn hạng nhất hay không!” Có người giựt dây nói.
“Ừm? Hạng nhất... vẫn là Mục Dương! Không phải Diệp Viễn!”
“Không phải chứ? Ngươi có nhìn lầm hay không? Thân thể Bách Mông đã đột phá cấp tám, đáng lẽ Mục Dương không phải là đối thủ của Bách Mông mới đúng! Diệp Viễn đã chém giết Bách Mông làm sao lại không đứng đầu trên Địa Sát Bảng?”
Hiển nhiên là người này không tin, tự đoạt lấy bảng danh sách mà nhìn, quả nhiên nhìn thấy dòng chữ hạng nhất vẫn là Mục Dương.
Trên Địa Sát Bảng là ghi chép cường giả của cả Loạn Ma Hải chứ không phải của riêng cường giả ở Tu La Tràng. Tên Mục Dương này cũng không ở trong Tu La Tràng, nhưng thực lực lại lấn áp cả Bách Mông để trở thành đệ nhất cao của Loạn Ma Hải.
Nếu bây giờ Diệp Viễn vẫn không có cách nào chém giết được Mục Dương, chẳng lẽ thực lực của tên Mục Dương này đã cường hãn đến loại trình độ này sao?
“Không đúng! Ngươi nhìn xuống dưới một chút nữa, cho dù Diệp Viễn không phải hạng nhất thì vẫn có thể xếp vào hạng trước mười chứ?” Câu nói này thức tỉnh mọi người, bọn họ vội vã nhìn xuống dưới.
Nhưng mà nhìn kỹ từ hạng một đến hạng hai mươi vẫn không nhìn thấy tên của Diệp Viễn.
Những người này vẫn không cam lòng, tiếp tục nhìn xuống, nhưng bọn họ càng nhìn xuống dưới càng thất vọng. Liên tục xem đến hạng ba trăm mà vẫn không nhìn thấy tên của Diệp Viễn.
Lần này, tất cả mọi người đều phiền muộn.
“Cái gì mà Địa Sát Bảng, đám Thiên Cơ Lâu ngu xuẩn kia là đang đùa chơi chúng ta sao? Diệp Viễn là người mạnh như vậy mà thậm chí trên Địa Sát Bảng cũng không được lượt kê một cái?” Người võ giả kia ném tờ danh sách Địa Sát Bảng xuống đất, khinh thường nói.
Bọn họ cũng đều đã tận mắt nhìn thấy thực lực của Diệp Viễn, nếu như ngay cả Diệp Viễn cũng không thể lên Địa Sát Bảng thì cái xếp hạng trên Địa Sát Bảng này... không phải là vớ vẩn thì còn là gì?
“Được rồi! Ai cũng nói Thiên Cơ Lâu không gì là không biết, ta nghĩ chắc thật là như vậy! Bỏ đi, bỏ đi! Vẫn là nên xem Thiên Sát Bảng một chút! Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì Thiên Sát Bảng lần này hẳn vẫn là Đậu Giác đi? Cũng không biết những người ở tầng ba vượt ra khỏi Địa Sát Bảng thì không biết có tiến nhập vào bảng nào khác hay không.”
Lời này vừa nói ra khiến cả đám người cũng lập tức cảm thấy hứng thú lấy danh sách Thiên Sát Bảng nhìn một chút.
“Người thứ năm trăm Chân Hồng thứ bốn trăm chín lăm tên Quách Huân, thứ bốn trăm chín tam tên Lưu Dã. Ha ha, mấy vị đại nhân này im ắng đã hơn nửa năm nay, quả nhiên là lên bảng rồi! Hả? Thứ... thứ bốn trăm chín lăm tên Diệp... Diệp Viễn! Không... không phải chứ?”
“Ha ha, ngươi đùa chơi với ta hả? Diệp Viễn mới Thiên Khải Cảnh, làm sao có thể lên Thiên Sát Bảng? Ngươi muốn lừa gạt lão tử thì ngươi cũng nên vận động đầu óc đi chứ?” Tên còn lại cười nói.
“Ai... ai đùa giỡn với ngươi? Không tin thì chính ngươi tự đi mà xem!” Nói xong người kia ném bảng danh sách cho đối phương.
“Ha ha, xem thì xem! Cho tới bây giờ lão tử vẫn còn chưa nghe nói qua, võ giả Thiên Khải Cảnh có thể lên...”
Hắn vừa nói, con mắt cũng vừa liếc lên vài cái tên cuối cùng Thiên Sát Bảng, tên Diệp Viễn cũng ở trong hàng ngũ đó!
“Thật... thật sự có trên Thiên Sát Bảng! Điều này... điều này làm sao có thể?”
Tin tức Diệp Viễn lên Thiên Sát Bảng giống như gió lốc, rất nhanh đã cuộn sạch toàn bộ tầng ba của Tu La Tràng!
Trong cửa hàng của Tu La Tràng, Tôn chủ Tư Nhân đang nhìn danh sách Thiên Sát Bảng trong tay, sắc mặt rất khó coi.
“Thiệu Khải, ngươi cảm thấy thế nào?” Tư Nhân hỏi trung niên mặc cẩm phục bên cạnh.
“Theo như thuộc hạ thấy, nhất định trong hai tháng này Diệp Viễn đã bế quan thu được đột phá rất lớn. Tuy là thời điểm hắn chiến đấu Bách Mông cũng đã rất mạnh nhưng hẳn là vẫn chưa mạnh đến trình độ lên được Thiên Sát Bảng. Chính vì vậy cho nên tên Diệp Viễn này càng trở nên đáng sợ hơn! Tốc độ phát triển của hắn quá nhanh!” Thiệu Khải trịnh trọng nói.
Theo tình huống bình thường thì những võ giả sau khi đột phá đến Vô Tướng Cảnh sẽ cần một thời gian ngắn để củng cố mới có cơ hội lên Thiên Sát Bảng.
Dù sao, những người trên Thiên Sát Bảng đều không phải kẻ ăn chay, cho dù những cái tên thiên tài Thiên Khải Cảnh kia có mạnh hơn nữa cũng không khả năng lập tức vượt qua những gã tiền bối Vô Tướng Cảnh.
“Thời gian lâu dài, mọi người cũng bắt đầu nhận thức sai lệch về Thiên Sát Bảng và Địa Sát Bảng. Thật ra Thiên Cơ Lâu tuyên bố bảng danh sách này, vốn là dựa theo thực lực và tiềm lực để sắp xếp thứ tự chứ không phải là dựa theo cảnh giới mà phân chia. Bình thường thì Thiên Sát Bảng mới là danh sách cường giả thật sự, còn Địa Sát Bảng thì coi trọng tiềm lực. Thế nhưng Diệp Viễn dựa vào tu vi Thiên Khải Cảnh để leo lên Thiên Sát Bảng, đây cũng là lần đầu tiên kể từ khi tuyên bố hai bảng danh sách tới nay!” Tư Nhân nói.
Thiệu Khải có chút tán thành gật đầu nói: "Tên Diệp Viễn này thật sự quá giỏi! Đáng tiếc... Tôn chủ đại nhân muốn đưa hắn vào dưới trướng của mình sợ rằng không dễ dàng chút nào.”
Sắc mặt Tư Nhân trầm xuống, có vẻ hơi khó chịu.
Thật ra hiện tại Tư Nhân có chút hối hận! Sớm biết hôm nay thì trước đây nàng trực tiếp xuất ra điểm tích góp giúp Diệp Viễn mua Sát Lục Kiếm Quyết thì tốt rồi.
Dù sao đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi mới càng thu được lòng người hơn dệt hoa trên gấm.
Sợ rằng bây giờ muốn mượn hơi Diệp Viễn càng phải hao tốn cái giá lớn hơn nữa.
"Hố Thiên Sát sắp mở ra rồi, chúng ta bây giờ rất cần Diệp Viễn! Mặc kệ hao tốn bao nhiêu giá cả cũng nhất định phải lôi kéo được Diệp Viễn!” Tư Nhân cắn răng nói.