Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ha ha ha, tên tiểu tử điên cuồng này! Dám ở tế tư thần điện nói chuyện kiểu này, ngươi đem các vị trưởng lão để ở đâu hả?” Mộc Nguyên Xuân cười lạnh nói.

Trưởng lão ở tế tư thần điện, mỗi người đều là dùng vô số năm tháng tích lũy nên thực lực.

Bất kể là ở Nhân tộc hay Yêu tộc, luyện dược sư đều là công việc tốn rất nhiều thời gian, đây là điều đã được công nhận.

Vậy mà, Diệp Viễn bây giờ lại ở đây mở miệng nói lời ngông cuồng.

Những thiên tài trẻ tuổi của yêu tộc, ai ai cũng chỉ chỉ trỏ trỏ đối với Diệp Viễn, vô cùng coi thường.

Cũng không phải Diệp Viễn kiêu ngạo, mà vì hắn muốn được sự giúp đỡ của thế lực tế tư thần điện, thì nhất định phải hấp dẫn được sự coi trọng của tế tư thần điện.

Một thiên tài bình thường, làm gì có tư cách nói chuyện?

Nếu đã như vậy, còn không bằng hắn điệu cao một chút, để trưởng lão của tế tư thần điện nhìn đến thực lực của bản thân.

Ờ… tuy rằng bây giờ vẫn chưa nói đến thực lực.

Diệp Viễn nhàn nhạt nói: “Đừng có chơi trò võ mồm này nữa, đã là kiểm tra, tự nhiên là đem thành tích ra nói chuyện.”

Lão giả phụ trách báo danh trầm giọng nói: “Người trẻ tuổi, nếu như để ta phát hiện ngươi đang giở trò đùa giỡn thần điện, hậu quả thế nào ngươi chắc cũng biết.”

Diệp Viễn gật đầu nói: “Vãn bối tất nhiên biết rõ.”

Lão giả nói: “Ngươi tên gọi là gì?”

“Diệp Viễn!”

Lão giả gật gật đầu, vứt một tấm thẻ gỗ cho Diệp Viễn.

Diệp Viễn tiếp nhận lấy thẻ gỗ, bị xếp đến vị trí cuối cùng.

Giữa một đám cường giả Yêu tộc, Diệp Viễn trở nên vô cùng lạc loài.

Lúc này, phía trên đài cao của đại điện, ba vị lão giả cùng nhau xuất hiện, khí thế kinh người.

Ba vị trưởng lão này trên người mặc trường bào tế tư màu tím, trên ngực có thêu năm ngôi sao, rõ ràng là tế tư ngũ tinh, cũng chính là trưởng lão của tế tư thần điện.

Vị trưởng lão đứng ở giữa hoà hoãn mở miệng nói với Khổng Lân: “Khổng Lân, bắt đầu đi!”

Khổng Lân khom người làm lễ nói: “Dạ, sư tôn!”

Thấy một màn này, Yêu tộc ở phía dưới ai nấy đều hâm mộ không thôi.

Khổng Lân đến phía trước mọi người, lớn tiếng nói: “Cuộc kiểm tra học đồ của tế tư bây giờ bắt đầu, cửa thứ nhất là khống chế lửa, tin chắc là mọi người đối với việc này không có gì xa lạ, ở đây có ba loại chất liệu giấy, phân biệt từ Kim Ti thần mộc, Tử Huân Thiên Hương mộc và Liễu Vân mộc chế thành, các ngươi hãy căn cứ vào thực lực của bản thân tùy ý chọn một trang. Chỉ cần không tiêu hủy chúng thì tính là qua cửa! Nhưng ta phải nhắc nhở các ngươi, việc lựa chọn trang giấy các trưởng lão sẽ để ý, có liên quan đến tài nguyên và địa vị của các ngươi sau khi vào thần điện. Cho nên mong các ngươi hãy lấy ra thực lực mạnh nhất của mình, biểu hiện cho các trưởng lão thấy! Mỗi người có hai cơ hội, bây giờ bắt đầu!”

Diệp Viễn nhìn mấy trang giấy bày trước mặt, mắt không nhịn được sáng lên.

Ba loại thần mộc này kết cấu khác nhau và phẩm giai cũng khác nhau tạo nên giấy có độ chịu nhiệt cũng khác nhau.

Dùng thần hỏa đốt giấy, đòi hỏi kỹ năng khống chế lửa của luyện dược sư cực cao.

Chỉ không cẩn thận một cái, là đốt giấy thành tro tàn ngay.

Phải biết được nhiệt độ đáng sợ của thần hoả cấp bốn, gần như có thể đem võ giả cấp ba đốt ra tro, đừng nói là một trang giấy mỏng như cánh ve này.

Kiểm tra kiểu này quả thực là khéo léo, vừa đơn giản rõ ràng, làm Diệp Viễn phải mở rộng tầm mắt.

Nhưng mà khống hoả đối với hắn mà nói, quá là đơn giản.

Dưới sự chỉ huy của Khổng Lân, các Yêu tộc trẻ tuổi bắt đầu từng người lên kiểm tra, chẳng qua bọn họ phần lớn đều chọn giấy được chế tạo từ Kim Ti thần mộc,

Chất liệu của ba loại gỗ này, Kim Ti thần mộc là mạnh nhất, Liêu Vân mộc là kém nhất.

Cho nên bọn họ tất nhiên sẽ chọn mạnh nhất, tương đương với khó tiêu hủy nhất.

Diệp Viễn nhìn đám Yêu tộc trẻ tuổi này, không nhịn được lén lắc đầu.

Yếu quá rồi!

Thuật luyện dược của Yêu tộc tuy rằng tự thành hệ thống, mà tựa như Ma tộc, Yêu tộc so với Nhân tộc quả thật vẫn còn rất thô sơ.

Đối với công việc tinh tế như thế này, vẫn chênh lệch một đẳng cấp.

Nhưng mà, mấy luyện dược sư của Yêu tộc này, so với Ma tộc hiển nhiên mạnh hơn một khoảng.

“y da, chỉ cần một xíu nữa thôi.”

“Đừng có rụi! Đừng có rụi! Mẹ nó thật!

“Haz, sao lại cháy rụi rồi? Mười năm khổ công của ta trở thành vô ích rồi!”

...

Mắt thấy thiên tài của Yêu tộc ở đại điện có hơn trăm người.

Mà đại đa số đến kiểm tra của Kim Ti thần mộc cũng không cách nào qua được.

Chẳng qua cũng có một số thực lực không tệ, hoàn thành được kiểm tra của Kim Ti thần mộc.

Thậm chí có người còn hoàn thành được kiểm tra của Tử Huân Thiên Hương mộc!

“Người tiếp theo, Mộc Nguyên Xuân!” Khổng Lân gọi lớn.

Cuối cùng cũng đến lượt Mộc Nguyên Xuân lên rồi.

Mộc Nguyên Xuân nhìn hướng Diệp Viễn ngạo mạn cười, nói: “Tiểu tử, mở to mắt ra mà xem thuật khống chế lửa của bổn thiếu!”

Diệp Viễn chỉ cười cười, không nói gì.

Mộc Nguyên Xuân cảm thấy như một quyền đánh vào bông vải, vô cùng khó chịu.

Hắn ta lên trước, trực tiếp đi lại chỗ của Liễu Vân mộc, dẫn đến một trận kinh hô.

“Trời ạ, Mộc Nguyên Xuân thế mà muốn khiêu chiến với Liễu Vân mộc, thực lực của hắn ta đã khủng bố tới mức độ nào rồi chứ?”

“Nghe nói đợt trước, Khổng Lân tế tư khiêu chiến Liễu Vân mộc, lúc đó được gọi là đại thiên tài luôn!”

“Hầy, ngươi biết cái rắm ấy! Nghe nói Thạch Vũ trưởng lão đã ngầm chỉ định hắn ta làm đệ tử thân truyền, chút thực lực này mà cũng không có, làm sao mà lăn lộn nữa!”

...

Đối với mấy thiên tài trẻ tuổi này mà nói, Liễu Vẫn mộc có độ khó cực cao.

Càng là khiêu chiến không thể hoàn thành của đám học đồ tế tư.

Chỉ cần khiêu chiến thành công, ở trong đám luyện dược sư trẻ tuổi của Yêu tộc, đều là thiên tài tuyệt đỉnh.

Sau khi vào tế tư thần điện, chắc chắn sẽ được trọng dụng.

Giống như Khổng Lân vậy, khiêu chiến Liễu Vân mộc rồi, sẽ được trưởng lão thu làm để tử thân truyền, chỉ mấy năm sau là trở thành tế tư chân chính!

Phải biết là, có một số người cho dù đã qua được kiểm tra, trong mấy trăm năm cũng chưa chắc được trở thành tế tư chân chính, vẫn là học đồ tế tư như cũ.

Mọi người đều nén lại hơi thở, nhìn về phía Mộc Nguyên Xuân.

Mộc Nguyên Xuân đương nhiên rất tự tin, lòng bàn tay loé lên ngọn lửa màu xanh lam, dịu dàng như nước.

Trang Liễu Vân mộc đó tĩnh lặng lơ lửng trên ngọn lửa, không động tí nào.

Ngọn lửa màu xanh lưu chuyển tựa như nước, hoà hoãn mà lan tỏa đến khi bao trọn mọi góc của trang giấy.

Đám thiên tài trẻ tuổi thấy một màn này, tròng mắt trừng sắp rớt ra luôn.

“Thuật khống chế lửa thật lợi hại, ngay cả một góc cũng không đốt đến.”

“Đợt trước ta có xem qua thuật khống chế lửa của Khổng Lân, thực lực của Mộc Nguyên Xuân tuyệt đối không dưới hắn ta!”

“Khó trách được ngầm định làm đệ tử thân truyền, năng lực này thật sự không phải khoác lác nha!”

...

Phía trên, ba vị trưỡng lão đều hơi hơi gật đầu, rõ ràng đối với Mộc Nguyên Xuân rất vừa lòng.

Đến cả Diệp Viễn cũng lặng lẽ gật đầu.

Thuật điều khiển lửa của Mộc Nguyên Xuân, thực sự rất đáng khen.

Rất nhanh, Mộc Nguyên Xuân thu thần hoả lại, trang giấy nhẹ nhàng rơi vào lòng bàn tay của hắn ta.

Khổng Lân tiếp lấy nhìn, gật đầu cười: “Nhiệt độ vừa phải, không có một chút tổn hại, qua cửa! Mộc huynh đệ chúng ta sau này có vẻ sẽ thành đồng môn rồi!”

Mộc Nguyên Xuân cung kính thi lễ: “Nguyên Xuân gặp qua Khổng Lân sư huynh!”

Khổng Lân cười nói: “Hai cửa sau, ngươi cũng phải biểu hiện cho tốt, sư tôn đang ở phía trên nhìn ngươi đó!”

Mộc Nguyên Xuân kính cẩn nói: “Dạ, sư huynh!”

Rõ ràng, Mộc Nguyên Xuân đã coi mình là đệ tử của trường lão rồi.

Mọi người thấy được màn này, nhịn không được kinh ngạc vô cùng.

Quả nhiên chính là có lửa mới có khói!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK