Nghe câu hỏi này của Diệp Viễn, Quách Đào Quần chợt lặng người.
“Cái này quả thật là ta không biết, e là chưa có ai ngốc tới mức diết sạch đám yêu thú ở đây đâu? Mặc dù lũ yêu thú ở đây không phải là yêu thú thật, nhưng thực lực của bọn chúng lại chẳng kém gì so với những con yêu thú thật sự ngoài kia. Yêu thú nhiều như vậy, trừ phi có sức mạnh của Thần Vực, bằng không sẽ không ai dám ở lại chỗ này để giết hết lũ yêu thú.”
Quách Đào Quần cảm thấy rất khó trả lời trước câu hỏi này của Diệp Viễn, nên chỉ đành nói như vậy.
Diệp Viễn gật đầu, cũng không nói gì thêm.
Vừa rồi khi ra tay giết chết yêu thú, hắn cũng có cảm giác những yêu thú này không phải là thật, mà là do một loại năng lượng nào đó tạo thành.
Nhưng vừa rồi sức mạnh của con yêu thú đó cũng không kém là bao so với yêu thú cấp hal.
Nếu như để bọn chúng đạt tới một số lượng nhất định thì cho dù là cường giả Hồn Hải cảnh cũng không dám đối đầu trực diện với bọn chúng.
“Bọn họ đều tiến vào sâu hơn rồi, chúng ta cũng đi thôi.” Diệp Viễn nói.
Quách Đào Quần nhanh chóng đuổi theo, nói với Diệp Viễn: “Diệp sư đệ, để vượt qua tầng thứ nhất này là quá dễ. Hay là chúng ta tỉ thí với nhau, xem ai là người vượt qua tầng thứ nhất này trước?”
Lúc này đối với Quách Đào Quần mà nói, những yêu thú cấp hai này không thể gây khó dễ gì cho hắn, chỉ cần hắn cố gắng xông vào bên trong, thì những yêu thú này không thể chặn được.
Nhất thời lòng hiếu thắng trong hắn dâng lên, khiến hắn muốn đấu một trận với Diệp Viễn.
Diệp Viễn nghe vậy lại cười nói: “Nếu như đối chiến với huynh, ta không dám chắc sẽ thắng được huynh. Nhưng nếu muốn so về tốc độ, thì huynh thua chắc
Quách Đào Quần không tin, đáp lại: “Chưa chắc!”
Bây giờ hắn đã là Hồn Hải cảnh, cho dù không dám chắc một trăm phần trăm có thể thắng được Diệp Viễn, nhưng nếu nói về sức bền và lực bạo phát thì hắn tự tin sẽ vượt qua Diệp Viễn.
Diệp Viễn có thế chiến đấu vượt cấp, phần lớn là dựa vào cảm ngộ ý cảnh đáng sợ của hắn.
Nếu như so về tốc độ, Diệp Viễn phải đối mặt với sự cản trở của nhiều yêu thú cấp hai như vậy, có muốn nhanh hơn Quách Đào Quần cũng khó mà làm được.
Diệp Viên cười nói: “Không tin vậy chúng ta đấu với nhau một trận là biết. Nhưng chúng ta không cần phải đấu tới tận cuối cùng, chỉ cần phân ra thắng thua là được.”
“Được, đấu thì đấu! Bây giờ chính thức bắt đầu!”
Lời này của Quách Đào Quần còn chưa dứt, người hắn đã như tên đã lên cung chạy vọt lên phía trước.
Diệp Viễn mỉm cười, thân pháp khẽ động, bám sát ngay phía sau.
Cả đoạn đường vừa rồi là vùng đất bằng phẳng, nên đúng ra là hai người bọn đang đấu lực chân với nhau.
Thế nhưng Quách Đào Quần đã hối hận phát hiện ra, cho dù hắn có dồn sức tăng nhanh thân pháp, thì Diệp Viễn vẫn luôn ở bám sát ngay phía sau, giống như miếng dán bám chặt lấy hắn.
Thân pháp mà Diệp Viễn sử dụng lúc này vẫn là “Linh Hư Phá Không”, nhưng từ sau khi lĩnh ngộ được Phong ý cảnh, hắn vẫn luôn ứng dụng vào trong thân pháp.
Cho nên tuy bây giờ Diệp Viễn mới chỉ là Hoá Hải cấp hai, nhưng tốc độ đã không hề thua kém Quách Đào Quần.
Trên cả chặng đường, hai người vừa chạy vừa tiện tay giết chết những yêu thú cấp hai bên đường.
Một canh giờ sau, Quách Đào Quần buồn bực dừng lại, nói với Diệp Viễn: “Ta nói đệ cũng biến thái quá rồi đấy! Chiến lực đã mạnh như vậy, đến cả thân pháp cũng quá biến thái! Bây giờ ta đã đột phá lên Hồn Hải cảnh, tu luyện được võ kỹ công pháp cấp bốn, vậy mà vẫn không thể cắt đuôi đệ được!”
Diệp Viễn cũng dừng lại, cười nói: “Môn thân pháp này của huynh cũng không tồi, nếu như huynh tu luyện tới cảnh giới cuối cùng, đương nhiên là ta sẽ không đuổi kịp huynh rồi.”
Quách Đào Quần bất giác trợn ngược mắt, hắn đột phá lên Hồn Hải Cảnh cũng chưa được bao lâu, làm sao có thể luyện thân pháp cấp bốn đạt tới viên mãn được chứ?
“Ha ha, cho dù thân pháp của đệ có nhanh tới đâu cũng không có tác dụng gì! Từ bây giờ, số lượng yêu thú sẽ ngày càng nhiều hơn, mặc dù thân pháp rất quan trọng, nhưng trình độ của sức bền và nguyên lực mới là yếu tố quan trọng quyết định thắng bại!”
Quách Đào Quần nói xong lại xông lên lần nữa.
Không bao lâu sau, quả đúng như lời Quách Đào Quần đã nói, số lượng yêu thú ngày một tăng lên, dường như bao trọn lấy hai người bọn họ.
Mục tiêu của mọi người đều giống nhau, ba trăm người cùng ở tầng thứ nhất, nên tần xuất mọi người chạm mặt nhau là rất lớn.