Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại nói tiếp, mặc dù giờ đây Diệp Viễn đã là chủ nhân của Hạo Thiên Tháp nhưng lại vẫn không thể tìm thấy nơi cư ngụ của Long Đằng trong đó.

Người kia, nhất định còn ẩn giấu rất nhiều bí mật.

Nhưng với Long Đằng, Diệp Viễn đúng thật là không có cách nào.

Diệp Viễn hiểu rõ, mặc dù là hắn ở thời kỳ đỉnh cao cũng chưa chắc đã là đối thủ của lão gia hỏa này.

Nhìn lúc này mà suy ngược, Diệp Viễn đoán rằng Long Đằng vào thời kỳ đỉnh cao hẳn sẽ không thua Thập Đại Thần Vương!

Rơi vào đường cùng, Diệp Viễn đành phải lặn xuống dưới đáy ao tìm xem.

Thái CỔ Lịch Nguyên Trì này, Diệp Viễn đã đi tới khu vực trung tâm nhất là khảm thứ bảy, lúc này nước ao đã không còn ảnh hưởng gì lớn đến hắn nữa.

Diệp Viễn lặn sâu xuống dưới đáy ao.

Chìm xuống chưa bao lâu, Diệp Viễn chợt cảm thấy một uy lực cực lớn truyền đến, đẩy hắn ngược lên trên, không cách nào chìm người xuống đáy được.

Diệp Viễn đã hết sức quen thuộc cỗ uy áp này, đó chính là uy áp của Long tộc.

Diệp Viễn không khỏi kinh hãi trong lòng, cảm giác của Long Đằng thật là lợi hại.

Chính hắn chỉ mơ hồ cảm thấy dưới đáy ao có thứ gì đang kêu gọi mình, nhưng lại không cách nào xác định được đó là thứ gì.

Nhưng Long Đằng đang ở trong Hạo Thiên Tháp lại có thể cảm nhận được đó là chí bảo của Long tộc.

Phải biết rằng, hiện hắn đã lặn xuống chừng mấy trăm trượng mới có thể cảm nhận được đó là uy áp của Long tộc.

Uy áp này khá cường đại, nếu Diệp Viễn chưa từng rèn thế trong nước ao này, e rằng khó lòng chịu được.

Diệp Viễn lập tức không dám coi thường, vội thả lực lượng của Chân Long ra chống đỡ luồng uy áp này.

Quả nhiên, vừa phóng thích lực lượng của Chân Long, áp lực trên người Diệp Viễn nhẹ đi chút ít, tiếp tục chìm xuống đáy ao.

“Thái CỔ Lịch Nguyên Trì này sâu thật đấy! Ta đã lặn xuống mấy ngàn trượng mà vẫn chưa thấy đáy.” Diệp Viễn không khỏi âm thầm kinh hãi.

Hắn đã lặn xuống gần một canh giờ mà vẫn chưa đến đáy ao, có thể tưởng tượng được chiều sâu của ao này khủng khiếp cỡ nào.

Hơn nữa, càng lặn sâu xuống, uy áp của Long tộc càng mạnh hơn.

Nếu không phải nhờ đã luyện hóa tinh huyết của Chân Long thì cơ bản là Diệp Viễn không có khả năng lặn sâu đến thế.

Đúng lúc này, phía dưới có hai luồng u quang truyền đến, Diệp Viễn thoáng giật mình, đoán hẳn là mình sắp xuống dưới đáy rồi.

Lẽ nào nơi có u quang này chính là nơi cất chứa vật báu?

Diệp Viễn không dám thả lỏng cảnh giác, thường thì những nơi có báu vật đều sẽ là những chốn nguy hiểm trùng trùng.

Báu vật càng có giá trị, thì nguy hiểm đi kèm càng lớn.

Trước đó Long Đằng đã nói đó là chí bảo của Long tộc, Diệp Viễn không biết đó là bảo vật cỡ nào, nhưng trông có vẻ không phải vật thường.

Hai luồng u quang xanh lét càng lúc càng rõ ràng, giống như hai ngọn đèn từ đáy ao chiếu lên.

Đáy ao u ám tối tăm, vươn tay không thấy ngón, nhưng thân thể Diệp Viễn đã trải qua cải tạo, thị lực cũng vô cùng tốt.

Đồng thời, Diệp Viễn cũng tiến vào cảnh giới Tâm Như Bàn Thạch, nắm vững hết thảy mọi thứ xung quanh.

Thấy sắp chạm tới đáy ao, rốt cuộc Diệp Viễn cũng nhìn rõ hai luồng u quang kia là thứ gì!

Mọi lỗ chân lông trên cơ thể hắn như bùng nổ, một cảm giác cực kỳ nguy hiểm xông thẳng lên não.

Đây đâu phải đèn đóm gì, mà là… một con hắc giao chiếm giữ đáy ao!

Diệp Viễn thấy rất rõ, đỉnh đầu hắc giao này đã mọc sừng rồng, đây rõ ràng là điềm báo sắp hóa long.

Con hắc giao này, đã sắp trở thành Chân Long chân chính.

Dường như hắc giao đã sớm biết có người đang xuống, cho nên đã thu lại khí tức toàn thân, Diệp Viễn đến gần bên cạnh rồi, lấy mắt thường mới phát hiện ra đối phương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK