Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những tia sét ngoằn ngoèo điên cuồng đánh xuống, mãnh liệt oanh kích khu vực Diệp Viễn đứng.

Nhưng chỗ Diệp Viễn vẫn chưa có một tia dao động nguyên lực nào.

“Trời… Diệp Viễn định dùng thế xác để chống cự thiên kiếp! Không phải! Hắn… Hắn đang dùng thiên kiếp để rèn luyện thể xác!” Thất Hải chứng kiến màn này, lấm bấm nói.

Phương thức độ kiếp của Diệp Viễn mang đến cho hắn một kích thích quá mạnh.

Cho tới bây giờ hắn vẫn không dám nghĩ đến, độ kiếp cũng có thể dùng phương thức này.

Vòng thiên kiếp thứ nhất, ngay cả nguyên lực, Diệp Viên cũng lười dùng.

Giữa một biển đầy những tia chớp như con mãng xà điện đang điên cuồng, Diệp Viễn tựa như một chiếc thuyền con, nhưng chiếc thuyền này lại vững vàng như thể đã được đóng đinh trên mặt biển.

Trong một vùng trời dày đặc những tia sét màu lam tím, một tia sáng xanh dần dần rộ lên, trên da thịt Diệp Viễn bỗng như đang mơ hồ sinh ra từng mảnh vảy rồng màu xanh.

Tia sét thiên kiếp ngày càng mạnh, nhưng Diệp Viễn lại cảm thấy như nó đang có xu hướng yếu đi, cảm giác bị sét đánh vào thân thể càng lúc càng giảm.

“Chậc chậc, thân thể Long tộc quả nhiên không phải mạnh bình thường! Không biết thân này của mình cứ tiếp tục cường hóa như thế thì sẽ có thể đạt đến mức độ nào!” Trong thiên kiếp, Diệp Viễn cảm thán.

Vòng thiên kiếp thứ nhất nhanh chóng qua đi, Diệp Viễn không bị thương chút nào.

Chứng kiến cảnh tượng này, đám người Thất Hải hộ pháp cho hắn lặng người hồi lâu, thậm chí còn quên luôn cả nhiệm vụ của mình.

Dưới thiên kiếp khủng khiếp như thế lại có người hoàn toàn không bị thương chút nào!

Tên Diệp Viễn kia thật là biến thái!

Đây là suy nghĩ đồng thời nảy sinh trong đầu mọi người.

Ngày đó, khi Diệp Viễn giết mười gã cường giả nửa bước Vô Lượng cảnh, bọn họ đều đã bị Diệp Viễn thu vào trong Hạo Thiên Tháp, cho nên không một ai được chứng kiến cảnh Diệp Viễn ra tay.

Sự cường đại của Diệp Viễn chỉ là bọn họ hình dung ra được.

Mà hôm nay, khi Diệp Viễn độ kiếp, bọn họ rốt cuộc tận mắt chứng kiến sự cường đại đến mức kinh sợ lòng người của Diệp Viễn.

Nhất là Thất Hải, hắn cũng cách thời điếm độ kiếp phi thăng không còn xa, cho nên cảm ứng với độ mạnh của thiên kiếp cũng càng thêm rõ ràng.

Hắn tự thấy nếu mình phải gánh thiên kiếp như vậy, dù cho có thể vượt qua thì cũng khó lòng mà thong dong nhẹ nhàng như Diệp Viễn.

Đợt thứ hai, đợt thứ ba, thứ tư nhanh chóng kéo đến, đợt sau mạnh hơn đợt trước, nhưng Diệp Viễn đều nhẹ nhàng độ qua.

Đến đợt thứ năm, song sắc lôi kiếp đúng hạn kéo tới.

“Chín đạo thiên kiếp thứ năm! Song kiếp lôi hồn! Trời…” Nhìn thấy một màn kinh sợ lòng người đó, Thất Hải hít sâu một hơi đầy khiếp sợ.

Lại một lần nữa hắn cảm nhận sâu sắc được, thực lực của Diệp Viễn cường đại đến mức độ nào!

Lúc này song sắc lôi kiếp đã khủng khiếp hơn nhiều so với lần độ kiếp đột phá Hồn Hải cảnh, nhưng cảnh giới hiện tại của Diệp Viễn cũng đã lớn hơn trước nhiều.

Song sắc lôi kiếp đánh trọng thương Diệp Viễn khi đó, có lẽ hiện giờ khó có thể gây trở ngại gì cho hẳn, thậm chí ngay cả viên Hắc Châu kia hắn cũng không đụng tới.

Thiên kiếp tan đi, bầu trời lại trở nên quang đãng như xưa.

“Các ngươi nhìn xem, đó là cái gì!” Bỗng có người kêu lên, như thể vừa thấy chuyện gì không thể tin nổi.

Mọi người còn đang đắm chìm trong nỗi khủng hoảng khi thấy song sắc thiên kiếp kia, không ai chú ý tới bầu trời có gì khác thường.

Nghe người kia nói vậy, mọi người không khỏi chăm chú nhìn theo, liền thấy một hình bóng mờ ảo từ thiên linh cái của Diệp Viễn tràn ra.

Hình bóng kia trông giống Diệp Viễn như đúc!

“Đây là… Thần hồn ngưng hình… Sao có thể chứ? Hắn… Hắn vừa đột phá Thần Du Cảnh thôi mà!” Thất Hải kêu lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK