Diệp Viễn đang muốn tiến lên hành lễ, chỉ thấy một cỗ hồn lực bàng bạc, ùn ùn đánh tới chỗ mình.
Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Tròng mắt Diệp Viễn hơi co lại, nhưng cũng không tránh không né mà tùy ý để đối phương thi triển.
Thoạt nhìn thì thần hồn công kích của người đàn ông trung niên kia mạnh vô cùng, nhưng lúc rơi lên trên người Diệp Viễn thì lại hết sức ôn hòa.
Hồn lực nhàn nhạt bao phủ xung quanh Diệp Viền, giống như là đang thăm dò cái gì đó.
Mấy hơi thở sau, hồn lực của đối phương giống như thủy triều rút lui lại.
“Thiếu niên, ngươi rất có định lực! Hồn lực của ta tấn công ngươi như vậy, ngươi lại bất động như chuông đồng!” m thanh hùng hậu của người đàn ông trung niên kia truyền tới.
Chỉ là tuy rằng giọng nói của hắn bình tĩnh, nhưng lại mang theo một chút kinh ngạc. Hiển nhiên biểu hiện của Diệp Viễn vừa rồi đã nằm ngoài sự dự liệu của hắn.
Diệp Viễn cười nói: “Không tránh khỏi thì cần gì phải tốn công vô ích? Từ lúc ta tiến vào bên trong gian phòng này, nếu như tiền bối muốn giết ta thì ngoài nhắm mắt chịu chết ra ta còn có thể làm
gì?”
Người trung niên kia bỗng nhiên cười ha ha một tiếng nói: “Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên! Nghe ý tứ trong lời nói của ngươi có nghĩa là nếu như ở bên ngoài, ngươi còn có bản lĩnh trốn được?”
Diệp Viễn đúng mực đáp: “Cũng không hẳn là có nắm chắc!”
Phải biết, đối phương là một vị cường giả Hồn Hải cảnh!
Tuy khả năng có thể chạy thoát từ trong tay đối phương cực kỳ nhỏ, nhưng mà ở trong từ điển của Diệp Viễn, không có ba chữ không thể nào kia.
Nếu như lợi dụng được thiên thời địa lợi nhân hoà, chưa chắc hắn đã không có cơ hội chạy trốn.
Nhớ lại lúc đó hắn mới Linh Dịch tầng hai, không phải là cũng có thể giết chết Hắc Nha lão nhân đã Hóa Hải cảnh hay sao?
Đương nhiên, sự chênh lệch giữa Hồn Hải Cảnh và Ngưng Tinh cảnh, với sự chênh lệch giữa Hóa Hải cảnh và Linh Dịch cảnh vốn dĩ không phải là cùng một khái niệm.
Cho nên Diệp Viễn chỉ “Khiêm tốn” nói một câu, chưa hẳn là đã không có nắm chắc.
Giữa các võ giả của ba cảnh giới dưới cùng và ba cảnh giới tầm trung, là có khác biệt trời vực. Hóa Hải cảnh dù có mạnh hơn nữa, cũng chỉ là võ giả thuộc về ba cảnh giới dưới cùng, vốn không thể so sánh với võ giả Hồn Hải Cảnh đã thuộc về ba cảnh giới tầm trung.
“Ha ha, Đông Tô An nói ngươi có bản lĩnh, nhưng lại cũng không biết trời cao đất rộng, quả nhiên không sai. Nhưng mà… mới vừa rồi đúng là ngươi đã thoát được một kiếp.” Trung niên kia cười nói.
Trong lòng Diệp Viễn đã rõ ràng, nhưng lại làm ra vẻ nghi ngờ hỏi: “ồ? Lời này của tiền bối là ý gì?”
“Từ thông đạo giữa hai giới truyền tin tức tới, khả năng là có một tên thiếu niên của Vô Biên giới đã lặng lẽ lẻn vào Vương Thành. Vừa rồi là ta muốn khảo sát thần hồn của ngươi, nếu như thần hồn của ngươi khác biệt với võ giả của Cuồng Phong giới chúng ta, thì ta sẽ giết ngươi không chút do dự!” Người trung niên nhàn nhạt nói.
Diệp Viễn giả bộ lấy làm kinh hãi, kinh ngạc hỏi tiếp:” Có chuyện như vậy sao? Tiền bối lại hoài nghi ta là người dị giới?”
“Ha ha, chỉ là số tuổi của ngươi xấp xỉ với người trong tình báo, lại xuất hiện vô cùng đột nhiên ở trong Vương Thành, ta cẩn thận cân nhắc, mới có lần thử thách này. Đúng rồi, ta tên là Tiêu Trường Phong, gia chủ của Tiêu gia.”