Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hà Đại Giang nhìn Diệp Viễn tiến vào trận pháp, trong lòng không khỏi căng thẳng.

Nếu Diệp Viễn thật sự có thể lấy được Băng Diễm Huyền Hoàng Chi thì đám người bọn họ sẽ gặp nguy hiểm! Thực lực của Đinh Chiêm Quốc rất mạnh, ít nhất là không dưới Ngô Viễn Kiều.

Một khi hắn được giải thoát thì Hạo Thiên Cung chắc chắn sẽ phản công.

Đến lúc đó, ba người bọn họ đối mặt với năm cường giả Hư Huyền thì tình thế sẽ lập tức đảo ngược.

Hà Đại Giang cũng là nhân vật lớn đã có tiếng từ lâu, giờ phút này hắn không hoảng loạn mà thâm nhập ngay vào trận chiến giữa Ngô Viễn Kiều vào Ngao Khiên, hét lớn: “Mau đi đối phó Thư Vận Thanh, nhân lúc hắn còn yếu lấy mạng hắn!”

Ngô Viễn Kiều run sợ trong lòng, không ngờ tình thế lại thay đổi nhanh như vậy.

Trước mắt, thực lực của người Long tộc này quá mạnh.

Hà Đại Giang cũng mạnh, Thần Vương Cảnh của hắn là lãnh vực đao. Hắn chiến đấu với Ngao Khiên, cuối cùng vững vàng đè ép Ngao Khiên.

Trợ thủ của những siêu cấp thánh địa này đều là cấp bậc lão quái vật, thực lực khó lường, bình thường hoàn toàn không để lộ ra. Nhưng không ai dám khinh thường thực lực của bọn họ.

Người mạnh nhất trong tám đại thánh địa siêu cấp cũng không kém Thập Đại Thần Vương là bao. Cộng thêm tình hình bên trong thánh địa siêu cấp nên Thập Đại Thần Vương cũng sẽ không dễ dàng dây vào.

Về phần Hà Đại Giang có thể nói là mạnh nhất trong đội ngũ thứ hai.

Nếu Ngao Khiên khôi phục toàn bộ sức mạnh thì tất nhiên không sợ hắn ta. Nhưng với tình trạng trước mắt, hắn vẫn thua Hà Đại Giang một bậc.

Lúc này Hà Đại Giang cũng nôn nóng, lập tức mở hết hỏa lực muốn đánh nhanh thắng nhanh.

Mặc dù thực lực của Ngao Khiên vẫn chưa khôi phục về trạng thái đỉnh cao, vẫn còn kém Hà Đại Giang một chút nhưng kinh nghiệm của hắn thì cao hơn loại lão quái vật như Hà Đại Giang rất nhiều.

Hắn biết Hà Đại Giang nóng lòng muốn thành công nên ngược lại hắn không nóng vội nữa.

Long Đằng Tứ Hải của hắn trông có vẻ không có lực sát thương gì nhưng thật ra là sóng ngầm mãnh liệt.

Lúc này hắn hoàn toàn bày ra thế thủ, phòng thủ bằng Thần Vương lãnh vực hệ thủy, thật sự rất chặt chẽ.

Cho dù lãnh vực đao của Hà Đại Giang có mạnh đến đâu thì cũng không thể phá được lãnh vực thủy vẫn luôn liên tục không ngừng chảy vào.

Ngược lại, phía Thư Vận Thanh do bị thương quá nặng nên lộ rõ vẻ khó khăn khi đối mặt với sự tấn công từ hai phía của Ngô Viễn Kiều và Nhạc Tân Bình.

Đòn đánh lén trước đây của Hà Đại Giang cực kỳ độc ác. Bây giờ Thư Vận Thanh cùng lắm cũng chỉ phát huy được ba bốn phần sức lực.

Ngô Viễn Kiều cũng là cường giả Hư Huyền lão luyện. Mặc dù thực lực không đạt được đến trình độ của Hà Đại Giang nhưng cũng không thể khinh thường.

Sau một phen đại chiến, Thư Vận Thanh đã càng ngày càng yếu sức.

Đám người Khương Thái Thương nhìn nhau một cái, rất hiểu ý gia nhập cuộc chiến!

Mặc dù hai người bọn họ vừa bước vào cảnh giới Hư Huyền, nhưng cũng không hề kém cạnh cường giả Hư Huyền như Nhạc Tân Bình. Hai đấu một cũng không rơi vào thế bất lợi.

Cứ như vậy, áp lực của Thư Vận Thanh bỗng nhiên được giảm bớt.

Trong chốc lát, hai bên lại lâm vào thế giằng co.

Bây giờ phải xem khi nào Đinh Chiêm Quốc có thể thoát ra được thì khi đó cán cân của trận chiến này sẽ hoàn toàn nghiêng về phía Diệp Viễn.

Hà Đại Giang âm thầm nôn nóng nhưng hoàn toàn không phá được phòng ngự của Ngao Khiên. Vào giờ phút này, hắn cũng chỉ có thể âm thầm cầu cho Diệp Viễn không thu phục được Băng Diễm Huyền Hoàng Chi.

Bên này, Đinh Chiêm Quốc ra sức góp lực vào trận pháp, không dám thả lỏng một chút nào.

Trận pháp hắn bày ra có tên là Huyền Thiên Cửu Đẩu Trận, là một trong những trận pháp mạnh nhất được kế thừa từ Đinh gia trong Hạo Thiên Cung.

Nhưng cho dù Đinh Chiêm Quốc được xưng là người có trận đạo đứng đầu chỉ thua Đại Diễn Thần Vương thì thực lực vẫn kém xa Lục Lâm Phong.

Đinh Chiêm Quốc cũng chỉ lĩnh ngộ được tám phần của trận pháp Huyền Thiên Cửu Đẩu này thôi.

“Ta mở ra một lỗ hổng, ngươi nhân cơ hội tiến vào trận pháp. Nhưng thời gian chỉ trong một hơi thở. Nếu không một khi Băng Diễm của nó lan ra thì lão phu cũng không đỡ nổi.” Đinh Chiêm Quốc nói.

Diệp Viễn cười nói: “Không cần, để ta tự đi vào.”

Đinh Chiêm Quốc sững sờ, buột miệng nói: “Sao ngươi vào được... Ơ...”

Hắn mới nói được một nửa thì đã thấy Diệp Viễn nhấc chân, vô cùng thoải mái mà bước vào trận pháp.

Đinh Chiêm Quốc trợn to hai mắt, nhìn cảnh này với vẻ không thể tin được.

“Chuyện này… chuyện này làm sao có thể?” Đinh Chiêm Quốc lẩm bẩm.

“Ầm!”

Cú va chạm cực lớn khiến Đinh Chiêm Quốc tỉnh táo lại. Hắn vội vàng khôi phục tinh thần, vận chuyển ổn định lại trận pháp.

Trong lòng hắn đã bàng hoàng cực điểm.

Huyền Thiên Cửu Đẩu Trận vô cùng thâm sâu, là kiến thức bị thất truyền của tổ tiên Đinh gia. Hắn dùng đến mấy ngàn năm nhưng cũng chỉ lĩnh hội được tám phần.

Cho dù là vậy thì hắn đối phó với cường giả Hư Huyền vẫn rất dễ dàng.

Đinh Chiêm Quốc biết Diệp Viễn là Trận Đế cấp chín, nhưng trình độ trận pháp của Diệp Viễn vốn không thể phá được trận Huyền Thiên Cửu Đẩu mới đúng!

Nhưng bây giờ Diệp Viễn lại dễ dàng đi vào trong trận pháp. Vậy có nghĩa là trình độ trận đạo của Diệp Viễn ít nhất cũng phải ngang hàng với hắn ta.

Hắn đã đoán đúng, Diệp Viễn đã lĩnh ngộ được Tam Quyển Trận Đạo. Mấy năm qua, trình độ trận đạo của Diệp Viễn đã có tiến bộ rất lớn.

Mặc dù vẫn chưa đạt đến đỉnh cao như Lục Lâm Phong nhưng tiến vào Huyền Thiên Cửu Đẩu Trận thì không thành vấn đề.

Diệp Viễn chuyển động trong trận pháp, mau chóng tiếp cận Băng Diễm Huyền Hoàng Chi.

Sở dĩ được gọi bằng cái tên Băng Diễm Huyền Hoàng Chi là bởi vì nó có thể phóng ra một loại Băng Diễm cực kỳ đáng sợ.

Nếu cường giả Hư Huyền trúng Băng Diễm do Băng Diễm Huyền Hoàng Chi trăm vạn năm phun ra thì ít nhất cũng bị thương nặng.

Nếu không, cường giả như Đinh Chiêm Quốc cũng không lộ ra bộ dạng như gặp đại địch.

Thật ra Băng Diễm này cũng có thể phân vào cùng loại với nguyên hỏa, chẳng qua không hợp để luyện đan. Bởi vì nó không có nhiệt độ, là một loại lửa lạnh.

Nhưng sức tàn phá của Băng Diễm này cực mạnh, thậm chí có thể thiêu hủy người bình thường thành hư không.

Băng Diễm Huyền Hoàng Chi thấy Diệp Viễn đến gần thì giống như một con thỏ nhỏ sợ hãi, điên cuồng phun Băng Diễm về phía hắn.

Trong chốc lát, toàn thân Diệp Viễn gần như đều bị Băng Diễm bao bọc, che lấp toàn bộ cơ thể hắn.

Thấy cảnh tượng này, trong lòng Đinh Chiêm Quốc sửng sốt, thầm nói không hay.

Hà Đại Giang không ngừng cười như điên, nói: “Ta còn tưởng tên tiểu tử này có bản lĩnh thế nào, lần này đùa giỡn quá trớn rồi chứ gì? Ta thật muốn xem thử hắn sẽ thoát khỏi đám Băng Diễm này kiểu gì.”

Người bên ngoài đã hoàn toàn không cảm nhận được khí tức của Diệp Viễn, giống như cả người hắn đã bị Băng Diễm nuốt sống.

Ngao Khiên thấy Hà Đại Giang đắc ý thì trong lòng không khỏi cười khẩy.

Ra một chiêu đã hoàn toàn giải quyết được Diệp Viễn nên Băng Diễm Huyền Hoàng Chi cũng phấn khích khoa tay múa chân như vừa giành được chiến thắng lớn.

Nhưng ngay tại lúc này, số Băng Diễm kia đột nhiên không nhảy nữa, như thể bị đông cứng lại.

“Rắc... rắc rắc...”

Khoảnh khắc tiếp theo, mấy Băng Diễm kia thật sự ngưng tụ thành băng sau đó xuất hiện các vết nứt.

“Ầm!”

Băng Diễm hoàn toàn vỡ vụn thành từng mảnh băng nhỏ, rơi xuống đất.

Thấy cảnh này, sắc mặt tất cả mọi người đều thay đổi.

Bên trong Băng Diễm, vậy mà lại có thêm một người!

Là một nữ tử!

Nữ tử này vô cùng xinh đẹp, nàng lạnh lùng như thể cả người được hóa ra từ Huyền Băng vạn năm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK