Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc mọi người ngạc nhiên không yên thì lại có mấy người đằng trước đột nhiên bốc cháy, sau đó cháy thành hư vô.

Lúc này, cuối cùng mọi người cũng biết, đây không phải là chuyện ngẫu nhiên.

Trong sa mạc này có ẩn chứa nguy hiểm mà bọn họ không biết.

“Mọi… mọi người cẩn thận, ngọn lửa này lợi hại quá!”

“Ta… ta không chơi nữa! Ta phải rời khỏi đây!”

Mấy ngọn lửa khiến đám người lập tức trở nên cảnh giác.

Có những người thậm chí còn ồn ào đòi rời đi.

Nhưng bọn họ chưa đi được hai bước thì một ngọn lửa trực tiếp thoát ra, đốt bọn họ thành hư vô.

Một đám cường giả trợn trắng mắt, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.

Lãnh Thu Linh có hơi ngạc nhiên nhìn Diệp Viễn, nàng ta cảm thấy Diệp Viễn bảo nàng ta vận chuyển công pháp, sợ chính là vì ngăn lại ngọn lửa này.

Nhưng rốt cuộc đây là gì?

Từng người trong đám cường giả đó không dám đi sâu vào trong nữa.

Nhưng không có tác dụng chút nào, vẫn có không ít người bị ngọn lửa trực tiếp đốt sạch.

Cứ như thế, hai người Diệp Viễn chậm rãi tiến lên lại trở thành người đi đầu đám đông.

Trạng thái kỳ lạ của hai người bọn họ lập tức thu hút sự chú ý của không ít người.

“Sao hai người bọn họ lại không có chuyện gì?”

“Ấy, từ khi hai người bọn họ bước vào không gian này thì vẫn luôn vận chuyển công pháp! Lúc trước chúng ta còn luôn chết giễu bọn họ, chẳng lẽ trong đó có gì lạ thường?”

“Ta hiểu rồi! Đây… đây là nghiệp hỏa!”

Nói lời này là một cường giả Chân Thần.

Nhắc đến tên của nghiệp hỏa, cường giả Chân Thần đó cũng biến sắc, ngạc nhiên không yên.

Không chỉ có hắn ta, những người khác cũng biến sắc.

“Nghiệp hỏa tùy tâm mà sinh, không có dấu hiệu nào, uy lực cực lớn! Trong truyền thuyết, nghiệp hỏa có thể thiêu đốt tất cả, hóa thành hư vô.”

Diệp Viễn nghe được giọng nói ngạc nhiên không yên của đám người, khóe miệng không khỏi nhếch lên.

Cuối cùng những người này cũng phản ứng lại được.

Chu Tước là hỏa thần thú, tạo nghệ pháp tắc hỏa diễm cực kỳ thâm hậu.

Biển sa mạc rộng lớn này thực ra là một biển nghiệp hỏa.

Bước đi trong sa mạc này cần phải duy trì tâm thái bình tĩnh, không chút gợn sóng.

Nếu không, một khi nghiệp hỏa bốc lên thì trực tiếp bị đốt cháy mà chết.

Đương nhiên Diệp Viễn cũng không biết trước, nhưng có Vô Trần, trình độ cạm bẫy này cũng không thể ảnh hưởng đến hắn.

Trên thực tế, từ khi bước vào dãy núi Thiên Dương, Diệp Viễn cảm giác giống như về nhà vậy.

Đối với người khác mà nói thì là nơi cực kỳ nguy hiểm, đối với Diệp Viễn mà nói lại như giẫm trên đất bằng.

Những người này đều nóng lòng cầu thành, muốn nhanh chóng có được Chu Tước chân huyết, đương nhiên không thể duy trì tâm thái bình tĩnh, đương nhiên dẫn đến nghiệp hỏa nổi lên là chuyện bình thường.

Phát hiện ra lạ thường, từng võ giả này cố gắng duy trì tâm thái bình tĩnh, quả nhiên tình cảnh bị nghiệp hỏa thiêu đốt lập tức giảm đi nhiều.

Nhưng chuyện cũng không đơn giản như bọn họ tưởng tượng.

Tiếp tục đi sâu vào, nhiệt độ trong sa mạc càng lúc càng cao, tâm thái của họ cũng càng lúc càng bực bội, thế là lại bắt đầu có người bị nghiệp hỏa thiêu đốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK