Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cực kỳ ngạo mạn!

Nhưng người thiếu niên trước mắt này có vốn liếng để ngạo mạn.

Chỉ dựa vào thần hồn, nháy mắt giết chết cường giả Thần Du cảnh tầng ba, rất hiển nhiên, người này thực sự đến đây để khiêu chiến Phong Hoàng Triệu Thiên Dận!

Một câu nói thôi đã khiến người người kinh sợ!

Cả đám cường giả đang muốn ra tay thử một lần đều thức thời kiềm chế mong muốn khiêu khích hắn xuống.

Diệp Viễn thấy vậy, lại nhắm mắt lại.

Hắn ra tay chớp nhoáng chính là để khiến mọi người đều phải khiếp sợ, nếu không, cả đám ruồi nhặng liên tục vo ve cũng hơi khó chịu.

Về phần đám người Tinh Uyên, tất nhiên Diệp Viễn đã sớm phát hiện, nhưng lúc này không phải là thời điểm tốt nhất để nhận người quen, cho nên hắn chỉ làm như không thấy.

Thời gian trôi dần, phía dưới đã có người xôn xao bình luận.

“Sao đến giờ mà Phong Hoàng đại nhân còn chưa có ra? Chẳng lẽ… hắn thực sự sợ?”

“Suỵt… nhỏ giọng chút, ngưoi muốn chết à! Phong Hoàng đại nhân là cường giả Vô Lượng cảnh, làm sao có thể sợ tiểu tử kia? Người không ra, nhất định là có lý do của người! Tuy bản lĩnh của tên tiểu tử này khá đấy, nhưng cũng không thể là đối thủ của Phong Hoàng đại nhân được.”

“ừ, ngươi nói cũng phải. Dù sao Phong Hoàng đại nhân cũng là cường giả Vô Lượng cảnh, sao có thế sợ một tên tiếu tử Thần Du cảnh tầng một chứ?”

Mọi người đang nghị luận ầm ĩ, bỗng xa xa chert ồn ào nhốn nháo.

“Xet xet xet… xet xet xet..

n

Một gã trung niên áo gấm chậm rãi bước ra khỏi đám đông, trên tay gã còn nắm một sợi xích sắt cực lớn.

Đầu kia sợi xích móc vào một lồng sắt làm bằng huyền thiết!

Trong lồng sắt là một nam một nữ, đều hết sức tiều tụy, sắc mặt hoàn toàn không còn chút máu.

Diệp Viễn đang đứng trên không bỗng mớ to hai mắt, gắt gao nhìn vào hai bóng người trong lồng sắt kia, nghiến răng nghiến lợi nói: “Triệu Thiên Dận, ngươi… phải… chết!”

Lúc này hai mắt Diệp Viễn đã đỏ ngầu, sát ý ngập trời!

Đôi nam nữ trong cũi không phải ai xa lạ, đó chính là vợ chồng Diệp Hàng và Nhậm Hồng Lăng.

Từ khi sống lại tới nay, Diệp Viễn chưa từng có mong muốn tiêu diệt một người mãnh liệt đến thế.

Hôm nay là lần đầu tiên!

Ngoại trừ vì Cơ Thương Lan, ngày hôm nay là lần đầu tiên Diệp Viễn thực sự nổi giận!

Lúc này, Triệu Thiên Dận kéo theo lồng sắt huyền thiết bay lên trời. Lồng sắt nặng đến nghìn cân, mà hắn xách trong tay như món đồ chơi.

Hắn vừa bay lên, Diệp Hàng và Nhậm Hồng Lăng ở bên trong bị hất ngã, đầu đập vào song sắt, vang lên từng chuỗi tiếng ‘bịch, bịch’.

Triệu Thiên Dận nhìn Diệp Viễn, cười nhạt nói: “Phẫn nộ lắm sao? Nhưng ta khuyên ngươi đừng có vội nổi giận, lồng sắt này làm bằng huyền thiết, độ cứng sánh ngang huyền khí! Phía trên đã dán kín Viêm Bạo Phù cấp năm, chỉ cần ta thôi động một cái, bọn họ lập tức sẽ nổ tan thành cát bụi.”

Diệp Viễn đang muốn ra tay, nghe Triệu Thiên Dận nói vậy đành phải kiềm mình lại.

“Triệu Thiên Dận! Nếu bọn họ có điều gì bất trắc, ta dám cam đoan với ngươi, ngươi có muốn chôn cùng bọn họ cũng không được đâu.” Lời của Diệp Viễn như mang theo hàn băng, có thể thấy được lúc này hắn đã giận dữ cỡ nào.

“Ha ha, ngươi tự tin nhỉ! Mặc dù trong tay ta không có bọn họ làm con tin thì chỉ bằng ngươi cũng muốn tìm ta để báo thù ư? Căn bản ngươi vẫn quá trẻ tuổi, không thể tưởng tượng nối sự chênh lệch giữa Vô Lượng cảnh và Thần Du Cảnh lớn cỡ nào!” Triệu Thiên Dận chẳng để Diệp Viễn vào mắt.

Trong mắt hắn, Diệp Viễn chỉ là một tiểu tử không biết lượng sức mình mà thôi.

Còn đường võ đạo càng về phía sau càng khó vượt cấp chiến đấu. Bởi khoảng cách giữa từng tiểu cảnh giới cũng càng ngày càng lớn.

Dù cho Diệp Viễn có năng lực vượt cấp chiến đấu nhưng tuyệt đối không có khả năng vượt qua một đại cảnh giới đế chiến thắng một cường giả Vô Lượng Cảnh như hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK