“Niết Bàn Ấn!”
Diệp Viễn thét lớn một tiếng, Niết Bàn Ấn nhanh như chớp, phi về phía Hướng Vân Phi ở trên trời.
Trong ánh mắt mọi người, đạo ấn lớn màu đen này phá vỡ bầu trời, rơi vào trên người Hướng Vân Phi.
“Bùm!”
Niết Bàn Ấn phát sau mà đến trước, vững vàng bắn trúng người Hướng Vân Phi, trực tiếp đánh hắn thành tro.
Khi trước Diệp Viễn chỉ có Quy Khư Cảnh, cũng đã có thể sử dụng Niết Bàn Ấn giết chết Cảnh Lộ là Thần Quân tầng hai.
Bây giờ, hắn đột phá Thần Toàn Cảnh, uy lực một chiêu này đã không thể so sánh được với trước đó.
Nếu như Hướng Vân Phi không sử dụng phương pháp huyết độn, hắn còn có thể chống được một hai, nhưng mà tự tìm đường chết, dùng một chiêu kia, trạng thái lập tức bị đại diệt, gần như trở thành bia ngắm sống.
Diệp Viễn đã nhìn thấy một chiêu này của hắn, sao có thể không phòng bị với chiêu thức ấy của hắn, cho hắn cơ hội đào tẩu?
Nhóm người Hà lão đại, đã sớm nhìn đến há hốc mồm.
Mười mấy hơi thở, Diệp Viễn đã gọn gàng giết chết một Thần Quân tầng bốn!
Thực lực bậc này, quả thực khiến người ta tuyệt vọng.
“Tên gia hỏa Hướng Vân Phi, rốt… rốt cuộc đã trêu chọc phải một quái vật thế nào vậy!”
Hà lão đại sợ mất mật, hắn tung hoàng vương thành Xuyên Cát nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ còn chưa bao giờ gặp phải một đối thủ đáng sợ như này.
Lá gan hắn không thể bảo là không lớn, dám ra tay với cả cường giả Thần Quân tầng bảy, còn thành công giết chết đối phương.
Đối với người khác mà nói, hắn chính là sự tồn tại giống như ác mộng.
Nhưng mà hôm nay, cuối cùng hắn cũng gặp phải ác mộng của chính mình.
Một chiêu giết chết Hướng Vân Phi, Diệp Viễn ở trên cao nhìn xuống, chắp tay nhìn về phía Hà lão đại, giống như nhất tôn chiến thần đang nhìn xuống.
Cả người Hà lão đại giật mình, căn bản không dám đối mặt với Diệp Viễn.
“Đại… đại nhân, ta… ta sai rồi! Cầu xin ngài, đừng có giết ta!”
Con người của Hà lão đại, luôn thích trốn đi như nữ nhân, thật ra nội tâm cực kỳ yếu đuối.
Diệp Viễn cường đại đánh chết Hướng Vân Phi, đã triệt để đánh nát niềm tin của hắn, cho hắn một loại hình tượng không thể chiến thắng.
Vì vậy, hắn kinh sợ.
Diệp Viễn cười lạnh một tiếng, lạnh giọng nói: “Thiên Bình, động thủ! Không giữ một ai!”
Hắn thật sự tức giận, nếu không phải hắn ở trong cảnh giới sương mù lợi dụng rắn điện luyện thân thể thì bây giờ đã là một cái xác rồi.
Đám người này câu kết với Hướng Vân Phi làm việc xấu, vừa nhìn đã biết không phải người tốt lành gì.
Không giết, không đủ để dẹp lửa giận của hắn.
Ninh Thiên Bình cũng thấy thế, trước đó nếu như không phải có tiếng rồng gầm của đại nhân, chấn động vỡ nát những mũi tên kia thì hắn đã sớm bị bắn thành cái sàng rồi.
Bây giờ lửa giận của hắn cũng không ít hơn so với Diệp Viễn.
Có điều sức chiến đấu của Diệp Viễn vượt ngoài tưởng tượng cũng khiến hắn âm thầm líu lưỡi.
Thực sự là quá mạnh!
Nhìn thấy lửa giận của Diệp Viễn, Hà lão đại nào còn dám dừng lại, hét lớn một tiếng rồi quay đầu chạy!
Chỉ là, thực lực của hắn so với Hướng Vân Phi, còn kém một bậc, muốn chạy, đâu có dễ dàng như vậy?
Mười mấy người chạy tứ phía, Diệp Viễn hừ lạnh một tiếng, thân hình khẽ động xuyên qua hư không, đi thẳng vào trong đám người.
“Rống!”
Một tiếng rồng gầm vang tận mây xanh, những cường giả Thần Quân Cảnh đang muốn đào tẩu kia, thân hình ngừng lại.
Thực lực hơi yếu, trực tiếp bị Long Thần Chi Âm chấn động thành bột mịn.
Cả người Hà lão đại chấn động, trong ánh mắt đều là vẻ chấn kinh.
Lúc này hắn mới biết, tiềng gầm này của Diệp Viễn, đáng sợ đến cỡ nào!
Hắn là cường giả Thần Quân tầng bốn, dưới một tiếng gầm này, vậy mà khó có thể đứng vững, gần như muốn rơi xuống dưới.
Phải biết, mặc dù thân thể Diệp Viễn đạt tới đỉnh phong sơ cấp tứ chuyển, nhưng khoảng cách đến Thần Quân tầng bốn vẫn còn kém một mảng lớn.
Chỉ bằng một tiếng gầm thế mà lại có thể khiến cho Thần Quân tầng bốn là hắn không thể nào nhúc nhích!
Đúng lúc này, Diệp Viễn dừng Long Thần Chi Âm lại.
Ninh Thiên Bình ngầm hiểu, trường kiếm lóe một cái, hòa thành một vệt sáng đánh thẳng về phía Hà lão đại.
Phốc xoẹt!
Ninh Thiên Bình không cho Hà lão đại chút cơ hội nào, trực tiếp đánh chết hắn.
Những người còn lại đều bị Diệp Viễn chấn động đến thất điên bát đảo, căn bản không phân rõ đông tây nam bắc.
Ninh Thiên Bình một người một kiếm tùy ý thu gặt, mấy hơi đã toàn diệt đối phương.
Làm xong những chuyện này, Diệp Viễn như là kiệt sức, suýt chút nữa đứng không vững, rơi từ không trung xuống.
Một phen đại chiến vừa rồi, nhìn như gió cuốn mây tan, thật ra đối với Diệp Viễn mà nói, tiêu hao cũng là cực lớn.
Liên tiếp hai lần dùng Long Thần Chi Âm, sử dụng Càn Khôn Long Trảo, còn có Niết Bàn Ấn khủng bố, mức tiêu hao này căn bản không phải là thứ người bình thường có thể chống đỡ được.
Dù sao, bây giờ hắn mới chỉ vừa mới đột phá Thần Toàn Cảnh mà thôi.
Ninh Thiên Bình biến sắc, kinh hô: “Đại nhân, ngài không sao chứ?”
Diệp Viễn khoát khoát tay, nói: “Ta không sao, không cần quan tâm ta, đi thu hết nhẫn đựng vật của bọn họ qua đây. Bộ trận pháp này chính là rất lợi hại, nhất định là Hà lão đại không bố trí được, cần phải có trận kỳ hỗ trợ. Thu bộ trận pháp này, cũng dễ chuẩn bị đường lui sau này.”
Hai mắt Ninh Thiên Bình tỏa sáng, lập tức làm theo.
Quả nhiên, Ninh Thiên Bình tìm được một đống nhẫn đựng vật trên người Hà lão đại, đồng thời tìm được ở bên trong một mặt trận kỳ.
Diệp Viễn nghỉ ngơi hồi phục một lúc, sắc mắt cũng tốt hơn rất nhiều.
Hắn lấy trận kỳ ra nhìn một chút, gật đầu: “Chính là nó! Trận pháp này đúng là một đồ tốt, thảo nào Hà lão đại có thể giết chết cường giả Thần Quân tầng bảy. Dưới tình hình trở tay không kịp, Thần Quân Khí thông thiên cũng khó ngăn được Phá Phong Tiễn này!”
Nếu như không phải Long Thần Chi Âm quá bá đạo, bây giờ kết cục của bọn họ cũng không khác gì với Thần Quân tầng một kia.
Trận kỳ này là mấy năm trước Hà lão đại có được trong một bí cảnh, chính là trân bảo thời đó.
Đúng như dự đoán, hơn vạn năm nay, hắn dựa vào trận pháp này, có thể nói là đại sát tứ phương.
Hơn nữa hắn làm người khiêm tốn, rất ít khi hiển hộ chân thân trước mặt người khác, vô cùng thần bí.
Cho nên, mặc dù thực lực hắn không mạnh, nhưng mà người khác nghe thấy hắn lại biến sắc.
Nhìn thấy trận kỳ và Phá Phong Tiễn, Ninh Thiên Bình cũng sợ hãi.
Thứ này, quả thực quá nguy hiểm.
Hơn nữa, rõ ràng Hà lão đại đã quá thuần thục một chiêu này, thời cơ chèn ép vừa đúng, căn bản không cho bọn họ bất kỳ cơ hội phản ứng nào.
Cũng may đại nhân phản ứng nhanh, một tiếng gầm phá vỡ Phá Phong Tiễn, nếu không hậu quả khó mà lường được.
“Đại nhân, hôm nay ngài thật sự quá thần dũng! Hà lã đại kia, đứng nhìn đến há hốc mồm, nửa ngày còn không phản ứng lại được. Ta còn tưởng rằng đột phá Thần Quân tầng bốn, có thể làm hộ vệ cho đại nhân một thời gian ngắn, không ngờ được lại kéo chân ngài rồi.” Ninh Thiên Bình cười khổ nói.
Sự khiếp sợ trong lòng Ninh Thiên Bình, sợ là cũng không ít hơn Hà lão đại.
Sau khi Diệp Viễn đột phá, hắn cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Viễn xuất thủ.
Đây chính là thực lực đao thật thương thật, không có một chút mánh khóe nào.
Thực lực của Hướng Vân Phi, đương nhiên không cần nhiều lời.
Nhưng mà ở dưới tay Diệp Viễn, thậm chí ngay cả sức đánh trả cũng không có!
Đại nhân, quả nhiên vẫn biến thái trước sau như một!
Lúc ở Quy Khư Cảnh, hắn đã có thể giết chết Thần Quân tầng hai.
Sau khi đột phá, Diệp Viễn có thể đánh bại Thần Quân tầng ba, điều này Ninh Thiên Bình không chút nghi ngờ, nhưng mà hắn nằm mơ cũng không ngờ được, Diệp Viễn lại có thể trực tiếp giết chết Thần Quân tầng bốn!
Phải biết là, chênh lệch giữa Quy Khư Cảnh và Thần Quân Cảnh có thể còn không lớn bằng chênh lệch giữa Thần Quân tầng một và Thần Quân tầng bốn!
Diệp Viễn vỗ vỗ bả vai Ninh Thiên Bình, cười nói: “Ta ở Thông Thiên Sơn có chút kỳ ngộ, cho nên thực lực tăng lên không ít. Được rồi, chúng ta trở về hoàng thành Thiên Ưng đi!”