Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bọn hắn đều là người mấy chục đến trên trăm tuổi, để bọn hắn thỉnh giáo một tên thiếu niên mười mấy tuổi, trên tâm lý đúng là có chút không được thoải mái cho lắm!

Lúc này Tinh Uyên lại nhàn nhạt mở miệng nói: “Hôm qua còn phát sinh một việc, Thất Hoàng Tử điện hạ lại suýt chút nữa thì giết chết lão Bát trên Tê Hà Sơn này của chúng ta, chuyện này khiến ta rất không vui! Xem ra công hội luyện dược sư chúng ta dịu dàng ngoan ngoãn quá lâu nên đã không còn ai xem chúng ta ra gì rồi!”

“Hả…? Lại có chuyện như vậy sao?”

“Triệu Thừa Càn này vô cùng hung hăng hống hách, chuyện này thật đúng là giống như chuyện hắn có thể làm ra.”

“Ha ha, xem ra lần này sư phụ lão nhân gia nổi bão rồi! Lâu lắm chưa thấy qua sư phụ nổi bão, thật là chờ mong mà!”

Quả nhiên, Tinh Uyên nghiêm giọng nói: “Từ hôm nay trở đi, công hội luyện dược sư và nhất mạch Đạo Diễn chúng ta đinh chỉ trợ giúp tất cả mọi người trong hoàng thất luyện chê’ đan dược, tiến hành trừng phạt trên diện rộng đối với bọn hắn!”

Kim Hoán Chân là thống lĩnh cấp cao của Tật Phong Vệ, cường giả Hồn Hải Cảnh.

Những ngày gần đây, Phong Hoàng bệ hạ điều binh động tướng, đương nhiên không thế nào không có sự góp mặt của Tật Phong Vệ.

Đội quân do Kim Hoán Chân thống lĩnh rất nhanh sẽ phải đi tới tiền tuyến.

Tướng sĩ ra trận thì lại không thể thiếu vũ khí và đan dược.

Nhất là đan dược, trong một đội quân lại càng không thể thiếu. Số lượng và chất lượng của đan dược ảnh hưởng trực tiếp tới tỷ lệ sống sót và duy trì năng lực chiến đấu của binh lính.

Mấy ngày trước, Tật Phong Vệ đã đồng loạt đặt mua một lượng lớn đan dược từ công hội luyện dược sư.

Hôm nay đã tới ngày lĩnh đan dược.

Kim Hoán Chân tới công hội luyện dược sư để tìm Dương Tu, nhưng lại bị đệ tử của hắn chặn lại ở ngoài cửa.

“Ồ, là Lâm Nghị à, dạo này thế nào?”

Kim Hoán Chân thường qua lại với Dương Tu, nên đương nhiên cũng có quen biết với đại đệ tử của Dương Tu là Lâm Nghị.

Nếu là trước kia, Lâm Nghị sẽ lập tức chạy tới mà hành lễ chào hỏi với hắn, nhưng hôm nay Lâm Nghị lại làm ra vẻ như không trông thấy ai.

“Sư phụ đang luyện đan, mời ngài hôm khác lại tới.” Lâm Nghị nói bằng giọng cứng rắn.

Kim Hoán Chân cau mày, trong lòng có chút không vui.

Không nói tới mối quan hệ giữa hắn và Dương Tu, bản thân hắn cũng là đại kim chủ của công hội luyện dược sư mà sao hôm nay Lâm Nghị này lại ăn nói vừa cứng nhắc vừa khó ngửi như vậy?

“Ồ, ta và Dương trường lão đã sớm hẹn ngày hôm nay tới lấy đan dược, tại sao bây giờ ngài ấy vẫn còn đang luyện đan?” Kim Hoán Chân cau mày nói.

“Làm sao ta biết được? Ta chỉ biết sư phụ bảo ta đứng đây trông coi, không để kẻ nào tới quấy rầy trong lúc người luyện đan!”

Kim Hoán Chân đen mặt, không vui nói: “Lâm Nghị, nói thế nào nhỉ? Ta và Dương trưởng lão cũng là chỗ giao tình, đâu phải người ngoài? Thế này đi, ngươi vào bẩm báo với ngài ấy một tiếng, nói là cỏ ta tới, ngài ấy không thể không gặp ta.”

Lâm Nghị không vui vẻ nói lại: “Sư phụ luyện đan đang trong thời khắc quan trọng, làm sao có thể vào quấy rầy được chứ? Ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì, tội này ngài gánh nổi không?”

“Ngươi! Được lắm! Đợi ta gặp được Dương trưởng lão, ta sẽ hỏi lại ngài ấy xem Kim Hoán Chân ta có phải là kẻ không ra gì hay không! Không phải là ngài ấy đang luyện đan sao, được, vậy hôm nay ta sẽ chờ ở đây!”

Kim Hoán Chân vô cùng tức giận nói với Lâm Nghị. Nhưng nếu thật sự muốn tự ý xông vào, thì e lá gan của hắn cũng không đủ lớn để làm ra chuyện như vậy.

Công hội luyện dược sư sở hữu tất cả luyện dược sư giỏi nhất của Cuồng Phong giới, hơn nữa lại nằm ngoài sự kiểm soát của Phong Hoàng, không ai dám có hành động ngông cuồng gì với bọn họ.

Lâm Nghị nói Dương Tu đang luyện đan, ngộ nhỡ lại đúng thật sự là đan dược quan trọng nào, Kim Hoán Chân không thể nào gánh nổi trách nhiệm này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK