Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ bằng một cái bạt tay vừa rồi của Nguyệt Mộng Ly, muốn giết hắn căn bản là không cần phải phí nhiều sức!

Nhưng mà Diệp Viên có một người như vậy trợ giúp, tại sao lần trước còn để cho chính mình truy sát?

Trong lòng Đinh Lương bây giờ đến ý nghĩ muốn chết cũng có, muốn chơi người khác cũng không thể chơi như thế đâu!

Diệp Viễn nhìn Đinh Lương, nhún nhún vai nói: “Là ngươi tự tìm đến, không trách được ta.”

Lúc này, Diệp Thanh ở một bên không nhịn được nói: “Cái thứ rác rưới này, trực tiếp giết hắn là được, cùng hắn phí nhiều lời như thế làm gì?”

Vừa nói liền khoát tay, vỗ tới một bạt tai.

Nếu như mới vừa rồi Đinh Lương không có chuẩn bị gì, nhưng mà lần này hắn tuyệt đối đã chuấn bị chu đáo!

Nhưng mà… kết quả vẫn là như cũ!

“Ba!”

Một cái tát cực kỳ vang dội!

Miệng của Đinh Lương toàn là máu, hàm răng đã không còn cái nào rồi…

Lúc này Đinh Lương mới bi ai phát hiện, Diệp Viễn mang tới hai trợ thủ này, bất kỳ người nào cũng có thế tùy tiện giết hắn.

Nhưng mà, bây giờ đã không còn kịp

rồi…

Nhìn gương mặt sưng như đầu heo của Đinh Lương, Diệp Viễn lộ ra vẻ mặt bất lực.

Hắn vốn còn muốn đại chiến một trận, ai biết được là Đinh Lương lại tự tìm đường chết, bỗng nhiên đi trêu chọc Nguyệt Mộng Ly.

Tính khí của Diệp Thanh hiển nhiên cũng không phải là tốt, hắn còn chưa kịp ngăn cản, Diệp Thanh đã trực tiếp cho Đinh Lương một cái tát rồi.

Đáng thương cho Đinh Lương, còn chưa có bắt đầu mà hàm răng đã không còn.

Hai người kia xuất thủ, Diệp Viễn căn bản là không ngăn cản được!

“Vốn dĩ còn muốn cho ngươi cơ hội đánh một trận công bằng, ai biết là chính ngươi muốn chết. Bỏ đi, trực tiếp tiễn ngươi lên đường nhé, coi như là tiện nghi cho ngươi.” Diệp Viễn bất đắc dĩ nói.

Đinh Lương còn muốn nói điều gì đó, nhưng mà “a ô a ô” nửa ngày cũng không nói ra lời.

Diệp Thanh dường như cũng không kiên nhẫn được nữa, trực tiếp đánh ra một chưởng.

Đinh Lương căn bản là không kịp phản kháng, đã bị đánh thành thịt nát.

Chưởng này của Diệp Thanh cũng chỉ dùng đến thực lực cao nhất của cấp năm, nhưng mà Đinh Lương đến một chiêu cũng không tiếp nối.

Cường giả cấp bảy, cho dù chỉ là dùng đến thực lực cấp năm, cũng không phải là người mà võ giả cấp năm có thể ngăn cản được.

Đinh Lương vừa chết, ấn ký lời nguyền thần hồn trên tay Diệp Viền cũng dần dần tiêu tan.

Lời nguyền này chỉ có thể sử dụng một lần, một khi ký chủ chết, lời nguyên cũng sẽ tiêu tán theo.

Đáng thương cho Thượng Quan Vân Dung trước khi chết vẫn còn bố trí sát thủ truy sát Diệp Viễn, cuối cùng lại là đem Đinh Lương cùng bị hãm hại.

Đối với Diệp Viễn mà nói, Đinh Lương chỉ là bước đệm nhỏ ban đầu mà thôi.

Có Nguyệt Mộng Ly và Diệp Thanh ở bên cạnh, Diệp Viễn có thể quét sạch bất kỳ tiếu thế giới nào!

Cho dù là hiện tại hắn tự mình đối đâu với Đinh Lương, cũng chắc chắn sẽ thắng.

“Đại ca, bây giờ chúng ta phải làm cái gì?” Bạch Quang hỏi.

“Trước tiên chúng ta phải ra khỏi Rừng Sâu Vô Biên, rồi ta tìm một người hỏi một chút tình hình bây giờ ở Vô Biên Giới. Đám người Cuồng Phong Giới kia từng người từng người đều thần bí, ta có một dự cảm không tốt lắm.” Diệp Viễn nói.

Bạch Quang đột nhiên đảo mẳt nói: “Được! Đại ca, đệ thấy tốc độ bây giờ của huynh rất lạ, hay là chúng ta thử so bước chân xem thử là tốc độ của ai nhanh hơn?”

Diệp Viễn mỉm cười nói: “Ngươi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK