Ở trước mặt Diệp Viễn, hắn lại không có chỗ trống phản kháng.
“Ngưng!”
Đột nhiên, Diệp Viễn quát lạnh một tiếng, đan thành!
Mà lúc này, Ngạo Vân Thiên Tôn như là trải qua một trận đại chiến, cả người đều có vẻ hơi suy yếu.
Mặc dù thần hồn và thần nguyên của Thiên Tôn đều cực hùng hậu, Diệp Viễn cũng không thể làm gì hắn, nhưng mà để cho hắn biết thế nào là lễ độ thì vẫn có thể làm được.
Trận đấu đan này, hai người căn bản không ở trên một cấp độ, Ngạo Vân Thiên Tôn muốn luyện đan dưới uy áp lớn của Diệp Viễn, nhất định phải tiêu hao tinh lực nhiều hơn gấp vài lần thậm chí gấp mấy chục lần Diệp Viễn.
Cho dù hắn có là Thiên Tôn, lúc này cũng là vô cùng uể oải.
Mọi người thấy một màn như vậy, không khỏi nhìn Ngạo Vân Thiên Tôn với ánh mắt thương hại.
“Thực sự quá mạnh! Ta vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, đan thần lục tinh giày vò đan thần thất tinh thành dạng này.”
“Thực lực của Diệp Viễn thật sự đánh bại Ngạo Vân Thiên Tôn, cái danh Tông Sư này là hoàn toàn xứng đáng!”
“Các ngươi đừng có quên, Diệp Viễn chỉ dùng Thiên Thần Huyền Bảo mà Ngạo Vân Thiên Tôn dùng là Thiên Tôn Linh Bảo!”
…
Lời vừa nói ra, xung quanh một mảnh yên lặng.
Ngạo Vân Thiên Tôn dưới tình huống chiếm hết ưu thế, bị Diệp Viễn nghiền ép cho thương tích đầy mình.
Phần thực lực này, đúng thật có thể dùng từ khủng bố để hình dung.
“Diệp Viễn, thần phẩm Hạo Linh!”
“Ngạo Vân Thiên Tôn… trung phẩm!”
Trọng tài nhìn Ngạo Vân Thiên Tôn với ánh mắt thương hại, chậm rãi nói.
“Ha ha ha…”
Phía dưới truyền đến một hồi tiếng cười vang.
Đường đường đan thần thất tinh, luyện chế thần đan cấp sáu, lại chỉ luyện chế ra trung phẩm, đây nhất định chính là trò cười.
Lúc này, Ngạo Vân Thiên Tôn hận không tìm được cái lỗ nào để chui vào.
Trước khi đấu đan, hắn hăng hái như thế nào, hoàn toàn không để Diệp Viễn vào mắt.
Nhưng mà bây giờ, hiện thực lại vả cho hắn một cái tát vang dội.
Ở trước mặt Diệp Viễn, hắn chẳng là cái gì cả.
Ánh mắt Ngạo Vân Thiên Tôn len lén liếc nhìn Diệp Viễn, tràn ngập vẻ oán độc.
Tiểu tử này, hôm nay khiến cho mình mất hết mặt mũi!
Hắn đường đường Thiên Tôn, đan thần thất tinh, đại cao thủ Đạo Cảnh hậu kỳ, có khi nào bị làm nhục như vậy?
Có điều, đã không ai để ý tới hắn, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trên người Diệp Viễn.
Hơn một nghìn tuổi Đạo Cảnh đại viên mãn, thật đáng sợ!
Dựa vào thiên phú của Diệp Viễn, tương lai nói không chừng có thể trở thành Dược Tổ thứ hai!
Lúc này, Tử Dực Thiên Tôn bỗng nhiên mở miệng nói: “Nói vậy, mọi người đã thấy thực lực của Diệp Viễn, hắn ngồi ở vị trí Tông Sư, hẳn là không có ai ý kiến, đúng không?”
Tử Dực Thiên Tôn bị Diệp Viễn làm cho tin phục, giờ khắc này, hắn không có ý kiến gì với chuyện Phiêu Vũ Thiên Tôn giao Tông Sư Lệnh cho Diệp Viễn.
Ngược lại, hắn vô cùng bội phục Diệp Viễn.
Tuổi trẻ như vậy đã là Đạo Cảnh đại viên mãn, đối với Vạn Bảo Lâu mà nói, tuyệt đối là như hổ thêm cánh.
“Đương nhiên không có ý kiến, nếu như Đạo Cảnh đại viên mãn cũng không đủ tư cách ngồi ở vị trí Tông Sư, vậy thì còn có người nào xứng đáng ngồi ở đó?”