Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mọi người đừng để tiểu tử này lừa. Tiểu tử này thích nhất là chơi mấy thủ đoạn nho nhỏ, trận pháp truyền tống thứ ba này nhất định không có vấn đề gì. Ai nguyện ý theo ta vào thì cùng đi thôi.” Hạ Thư Minh lớn tiếng hô lên.

Vừa nói, Hạ Thư Minh vừa chạy đến trước trận pháp truyền tống, nhưng khi lão quay đầu nhìn, lại phát hiện căn bản không ai theo mình.

Nếu Đàm Ngũ còn ở đây, hắn nhất định sẽ theo Hạ Thư Minh. Chỉ đáng tiếc rằng, Đàm Ngũ đã sớm bị Quân Thiên Vũ chém chết tại chỗ rồi

Những võ giả khác quay mặt nhìn nhau, nhưng không ai nhúc nhích. Ngay cả gã Bùi Văn Cường trước đó còn tâng bốc hắn lên trời, lúc này cũng đứng yên bất động.

Hạ Thư Minh lập tức đỏ bừng mặt

mũi.

“Các ngươi!”

Tinh huống thế này thật là quá xấu

Hắn đã tình nguyện đi đầu, vậy mà những người khác còn không cho hắn chút thể diện nào.

Nhưng chuyện có liên quan đến sống chết, ai dám hùa theo?

Nếu mọi người hoàn toàn không biết gì về Diệp Viễn, hiện tại nhất định sẽ lựa chọn tin tưởng Hạ Thư Minh.

Nhưng tất cả mọi người ở đây đều đã được chứng kiến thủ đoạn của Diệp Viễn, hiện giờ một câu nói của hắn cũng đã có trọng lượng hoàn toàn khác trước.

Cho dù bọn họ còn nghi hoặc trong lòng nhưng cũng không dám dễ dàng nếm thử nguy hiểm.

“Hà hà, Hạ đại sư, có vẻ mọi người cũng không tin tưởng phán đoán của ngươi lắm. Nhưng xem ra ngươi lại rất tln tưởng phán đoán của bản thân, chi bằng… tự ngươi đi vào thử xem! Có thể trận pháp truyền tống này chính là lối đi thông với Thần Vực, chưa biết chừng ngươi sẽ trở lại Thần Vực ngay sau đó đấy.” La Phương cười lạnh nói.

Hạ Thư Minh chỉ hận không có cái lỗ nào để chui xuống, nhưng bị La Phương cười nhạo một trận, Hạ Thư Minh lại hoàn toàn bình tĩnh trở lại.

Nếu Diệp Viễn thật sự không phải đùa giỡn, vậy mình mà bước vào thì…

“Diệp đại sư, rốt cuộc chúng ta nên đi đường nào?” Cuối cùng, vẫn là ứng Thiên Nhai không nhịn được, bèn lên tiếng hỏi.

Diệp Viễn lắc đầu đáp: “Thật ra ta cũng không biết nên đi bên nào! Nếu có thể, ta tình nguyện không chọn đường nào cả! Nhưng ta cũng nghĩ, con đường không nên chọn nhất chính là trận pháp truyền tống thứ ba này.”

Mọi người nghe nói vậy đều cả kinh và sợ hãi, ứng Thiên Nhai hỏi: “Vì sao lại thế?”

Diệp Viễn nói: “Kỳ thực, trận pháp truyền tống thứ ba này, nhìn bề ngoài thì có vẻ bí ấn nhưng đối với cao thủ trận đạo mà nói, hoàn toàn không khó phát hiện! Bất kể là ai, chỉ cần có thể đến nơi

này, tri thức về trận đạo nào có ai thấp? Cho nên ta nghĩ, cái giá cắm nến kia là khe hở mà Tà Linh Tử cố tình lưu lại, mục đích chính là đế mọi người phát hiện trận pháp truyền tống thứ ba.”

Lời phân tích của Diệp Viễn làm mọi người sợ hết hồn.

Trước đó, căn bản bọn họ không hề nghĩ tới điều này, bây giờ nghe Diệp Viên phân tích như vậy, chợt thấy trận pháp truyền tống bị ‘ẩn giấu’ này thật đúng là một cái bẫy lớn.

Tà Linh Tử này nhất định là một kẻ cực giỏi trong việc đánh vào tâm lý người khác, cho dù đã chết cũng có thể nắm lấy lòng người một cách cực đúng chỗ.

Trong hoàn cảnh bình thường, một đám người phát hiện ra trận pháp truyền tống bị ấn giấu, trước tiên sẽ khẳng định trận pháp truyền tống bí ẩn này mới là an toàn.

Mà trên thực tế, trận pháp truyền tống này lại là thứ không an toàn nhất!

“Vậy… chúng ta vẫn nên dùng hai trận pháp truyền tống kia ư?” ứng Thiên Nhai chần chừ hỏi.

Diệp Viễn lắc đầu: “Hai trận pháp truyền tống này chỉ e cũng có nguy hiểm, nhưng nếu so sánh thì hẳn là sẽ khá hơn trận pháp thứ ba một chút. Có điều xem ra, nếu không dùng một trong ba cái thì sẽ khó lòng mà thoát thân.”

Diệp Viền đã quan sát tỉ mỉ đại điện này, ngoại trừ ba trận pháp truyền tống, hình như không còn con đường nào khác.

Cũng có nghĩa là, bọn họ nhất định phải chọn một trận pháp truyền tống để sử dụng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK