Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đều nói Đan Ngọc Thiên Tôn và Phiêu Vũ Thiên Tôn từ trước đến nay không hợp nhau, quả nhiên như thế.

Có điều kinh ngạc là kinh ngạc, mọi người đối với trận chiến này vẫn là cực kỳ chờ mong.

Chính như Đan Ngọc Thiên Tôn nói, hai đại Đạo Cảnh viên mãn va chạm, tất nhiên sẽ là long tranh hổ đấu.

Dạng đấu đan này, thật là vạn năm khó gặp!

Sau khi kinh ngạc, đấu đan được tiếp tục.

Chỉ là chiến đấu phía sau, đã không có bao nhiêu lo lắng.

Đạo Càn Thiên Tôn, Văn Lam Thiên Tôn, thậm chí cả Diêu Dạ Thiên Tôn đứng thứ ba, lúc lên lôi đài đều là một bộ biểu cảm chết cha mẹ, cực kỳ khó coi.

Địa vị bọn họ đáng kính cỡ nào, bây giờ lại muốn ở trước mặt bao người, đi tiến hành một trận đấu đan tất bại, thực sự là so với giết bọn họ còn khó chịu hơn.

Mấy đại Thiên Tôn này đều là nhân vật cấp bậc thái đấu, rất quý trọng mặt mũi của mình, cho dù là thật sự thua, cũng không thể trước mặt nhiều người như vậy chứ.

Giờ khắc này, bọn họ hối hận phát điên.

Nhưng mà bọn họ sao nghĩ được, Diệp Viễn lại yêu nghiệt đến trình độ như vậy?

Bây giờ nghĩ lại, khiêu khích của bọn họ vô cùng buồn cười.

Đạo Cảnh hậu kỳ khiêu chiến Đạo Cảnh đại viên mãn?

Căn bản không phải là một cấp bậc có được không hả!

Kết quả không ngoài dự liệu của mọi người, cho dù là Diêu Dạ Thiên Tôn ở dưới tay Diệp Viễn cũng không chiếm được chút lợi nào, cuối cùng bị thua.

Mà phẩm chất thuốc của mấy vị Thiên Tôn cuối cùng này, đều không ngoại lệ là đỉnh phong cực phẩm.

Lúc này, rốt cuộc mọi người cũng hoàn toàn tỉnh ngộ, hóa ra Diệp Viễn là cố ý!

Đến Diêu Dạ Thiên Tôn còn bị Diệp Viễn gắt gao áp chế ở đỉnh phong cực phẩm, lực khống chế đối với đan đạo của hắn, đáng sợ đến cỡ nào?

Đạo Cảnh hậu kỳ và Đạo Cảnh đại viên mãn, cách một con đường, nhưng thực lực chênh lệch quá nhiều.

Sau khi Diêu Dạ Thiên Tôn buồn bã rời khỏi, tất cả mọi người đều mừng rỡ.

Người nổi tiếng nhất đến rồi!

Cho dù cường giả ở chỗ ngồi Tông Sư cũng vô cùng hưng phấn, chờ mong trận chiến đỉnh phong này!

Trận này, tuyệt đối là trận chiến đỉnh phong.

Bởi vì Đan Ngọc Thiên Tôn là cường giả Tổ Cảnh duy nhất, căn bản không có ai là đối thủ của hắn, cho nên trận chiến Đạo Cảnh đại viên mãn, chính là trận chiến đỉnh phong.

Chưởng môn lục đại thánh địa quý trọng mặt mũi, không thể nào đối chiến trước mặt người khác.

Hôm nay, nếu không phải có Diệp Viễn, cả đời bọn họ cũng đừng nghĩ đến việc chứng kiến trận chiến đỉnh phong này.

Triều Nguyên Thiên Tôn nhìn về phía Diệp Viễn, thở dài nói: “Thật là không ngờ được, có một ngày lão phu lại giao phong với một đối thủ như ngươi.”

Diệp Viễn cười nói: “Trên đời này, chuyện không tưởng được chiếm đa số, chuyện trong dự liệu rất ít.”

Triều Nguyên Thiên Tôn nghe vậy, cười to nói: “Được, đúng thật là kỳ lân! Lão phu đã quá lâu không có loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào này rồi. Hôm nay gặp phải ngươi, lập tức khiến lão phu trẻ trung hơn rất nhiều!”

Nói rồi, hắn lấy ra một dược đỉnh, không phải Bạch Trú Đỉnh mà là một kiện Chân Thần Huyền Bảo.

“Đây là dược đỉnh trước đây lão phu sử dụng, giao thủ với ngươi, lão phu không chiếm lợi của ngươi.” Triều Nguyên Thiên Tôn nói.

Diệp Viễn thấy thế, lại lắc đầu nói: “Trận chiến của ngươi và ta, đương nhiên phải toàn lực ứng phó, Bạch Trú Đỉnh mói là tài nghệ cao nhất của Triều Nguyên huynh. Nếu như Diệp mỗ có Thiên Tôn Linh Bảo, cũng sẽ không chút do dự lấy ra sử dụng.”

Ngạo Vân Thiên Tôn nghe lời này, không khỏi cười lạnh nói: “Thực sự là cuồng vọng tới cực điểm! Đối đầu với Triều Nguyên huynh, mà còn dám khinh thường như vậy!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK