Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đây… sao có thể?”

Con ngươi Ngạo Vân Thiên Tôn đột nhiên co lại, sắc mặt hoàn toàn thay đổi, không dám tin nhìn về phía Diệp Viễn đang ở trung tâm của gió bão.

Loại chuyện này, vốn không nên xảy ra!

Diệp Viễn, thế mà lại đang đột phá?

Một người, làm sao có thể ở trong Pháp Tắc Chi Hải khủng bố như thế hơi mười năm?

Lúc này, khí thế Diệp Viễn cực kỳ thịnh vượng, sức sống tràn trề, đâu còn nửa điểm bộ dáng người chết.

Mười năm trôi qua, những người còn ở lại xung quanh quảng trường Thiên Duyệt chờ Diệp Viễn thức tỉnh, chỉ còn lại rải rác mấy người, trong đó có cả Lâm Thông.

Nhìn thấy kỳ quan này, trên mặt Lâm Thông vô cùng vui mừng, kích động đến mức toàn thân đều run rẩy.

“Ha ha ha… quả nhiên Diệp Tông Sư không chết! Quả nhiên không chết! Ta biết, hắn sẽ không chết! Hắn sẽ không chết!” Lầm Thông gần như điên cuồng nói.

Mười năm này, tâm tình của hắn từng chút từng chút rơi xuống đáy cốc, thậm chí đã không tiếp tục kiên trì được nữa.

Nhưng mà nghĩ đến ân huệ của Diệp Viễn với mình, hắn vẫn tiếp tục kiên trì như cũ.

Xung quanh quảng trường Thiên Duyệt, đột nhiên từng bóng người xuất hiện.

Những cường giả Thiên Tôn còn chưa rời khỏi đại đế đô Vân Đan đều nhao nhao hiện thân.

Thực ra, phần lớn Thiên Tôn đều không có rời đi.

Bọn họ thu hoạch được rất nhiều ở trong Pháp Tắc Chi Hải, đương nhiên càng sớm càng ngộ tiêu hóa càng tốt.

Cho nên, mười năm nay, phần lớn mọi người đều ở lại đại đế đô Vân Đan.

Lúc này, trên mặt mọi người đều là thần sắc sợ hãi và thán phục.

Bất luận thế nào bọn họ cũng không ngờ được, Diệp Viễn chẳng những khởi tử hồi sinh mà còn tạo ra được thanh thế lớn như thế.

Nhìn bộ dạng này, đột phá của Diệp Viễn không đơn giản!

Thanh thế như vậy, mạnh hơn rất nhiều so với Chân Thần tầng bốn.

“Diệp Tông Sư, thật đúng là không thể tính theo lẽ thường mà! Ai có thể ngờ được, hắn yên lặng mười năm, chẳng những có thể khởi tử hồi sinh mà còn có đột phá lớn như thế.” Lưu Minh Thiên Tôn cảm thán nói.

“Nhìn bộ dáng này, linh khí thiên địa ở mười dặm quanh đây, dường như bị Pháp Tắc Chi Hải này hút hết. Nếu như hấp thu toàn bộ, cho dù là Chân Thần tầng tám, cũng phải no chết mà!” Liệt Dương Thiên Tôn sợ hãi nói.

Thanh thế Diệp Viễn đột phá cuồn cuộn, cho dù là những cường giả Thiên Tôn này nhìn thấy, sắc mặt cũng là hơi biến.

Trong mắt bọn họ chút linh khí ấy đương nhiên không tính là gì, nhưng mà đặt ở Chân Thần cảnh thì tuyệt đối là khủng bố.

“Bắt đầu hấp thu linh khí!”

Một Thiên Tôn nói, tất cả mọi người ngừng thở.

Bọn họ đều muốn nhìn xem, rốt cuộc Diệp Viễn có thể làm ra tình trạng gì.

Lúc này, trọng tâm của gió bão, Diệp Viễn điên cuồng vận chuyển “Hỗn Độn Thông Thiên Chân Kinh”, bắt đầu cắn nuốt linh khí.

“Mười năm ngộ đạo, cuối cùng cũng nhập Tổ Cảnh! Dựa theo tích lũy bây giờ của mình, cho dù sẽ trực tiếp đột phá đến đỉnh phong Chân Thần tầng sáu, cũng không thành vấn đề. Chỉ là… không biết linh khí này có đủ dùng không!”

Diệp Viễn thầm nghĩ, pháp quyết trong tay cũng không chậm lại chút nào.

Từng đoàn từng đoàn sương mù, trực tiếp bị hắn hấp thu vào trong cơ thể, sau đó luyện hóa, dung nhập vào trong nguyên đan.

Không sai, chính là từng đoàn từng đoàn mà không phải từng tia.

Dựa vào tích lũy của Diệp Viễn, hắn đã sớm có thể đột phá đến Chân Thần tầng bốn.

Bây giờ, ở trong Pháp Tắc Chi Hải ngộ đạo mười năm, đây chính là cơ duyên mà người khác không cách nào với tới được.


Bây giờ, tích lũy của hắn có trực tiếp đột phá đến đỉnh phong Chân Thần tầng sáu, cũng không tồn tại nguy hiểm ngầm nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK