Lúc này, một lão giả áo xanh bỗng nhiên đứng dậy, chắp tay hỏi Hà Minh Đức: “Không biết tông chủ đã thẩm vấn qua Thiên Phong và Lạc Thanh Phong chưa, có khi nào U Vân Tông còn có cường giả Hồn Hải cảnh thứ ba?”
Hà Minh Đức nói: “Cái này là đương nhiên! Ta đặc biệt đem tin tức này tới nói cho hai người bọn họ biết, bọn họ nghe xong cũng vô cùng ngạc nhiên, tuyệt đối không phải giả tạo. Rất hiển nhiên, bọn họ đối với sự việc phát sinh này cũng là hết sức bất ngờ! Điều ta thấy kỳ lạ là, rốt cuộc là ai đang khống chế trận pháp mà lại có được uy lực lớn như vậy?”
Lão giả áo xanh cau mày nói: “Nếu như u Vân Tông đã không có cường giả Hồn Hải Cảnh thứ ba, vậy có khi nào… ba đại tông ở bắc vực đã phát hiện ra thân phận thực sự của chúng ta?”
Hà Minh Đức lắc đầu nói: “Không thể nào! Vì một ngày này mà ta đã chuẩn bị chu toàn mọi việc! Từ lâu trước khi động thủ, ta sớm đã phái người cúi đầu xưng thần với Vạn Kiếm Tông, cũng đã hứa hẹn cho bọn hắn rất nhiều chỗ tốt, bọn họ sẽ không nhúng tay vào chuyện của nam vưc!”
“Vậy… lẽ nào là cường giả trận đạo vân du bốn phương, vừa vặn đi ngang qua u Vân Tông?” Lão giả áo xanh chau mày nói.
Hà Minh Đức thở dài đáp: “Hiện giờ u Vân Tông rụt đầu không ra, chúng ta hoàn toàn không thăm dò được bất cứ tin tức nào! Có điều bất luận thế nào, cũng không thể để cho đám tàn binh mất đầu u Vân Tông được đứng vững hai chân! Hạ Quân trưởng lão, chuyện phá trận đều trông cậy cả vào ngươi rồi!”
Lão giả áo xanh khom người nói: “Vì Phong Hoàng bệ hạ dốc sức, Hạ Quân sẽ tận lực! Chỉ là đại trận cấp bốn, lão phu sẽ khiến bọn chúng thành thùng rỗng kêu to!”
Hà Minh Đức gật đầu cười nói: “Thực lực của Hạ Quân trưởng lão, Hà mồ vẫn là tin tưởng được! Ngươi cũng là trận sư cấp bốn trung cấp, nếu như ngay cả ngươi cũng không có biện pháp thì nam vực không còn ai có thể phá được trận này. Có điều… để thận trọng, thì để Liêu Văn Quang cùng đi với ngươi, hai ngươi cũng có thế dễ dàng tiếp ứng lẫn nhau! Nhớ kỹ, chỉ cần phá được đại trận, tất cả mọi người đều giết chết không tha!”
Giữa phòng lại một tên võ giả Hồn Hải Cảnh đứng lên nói: “Tuân mệnh!”
Tên võ giả Hồn Hải cảnh này, rõ ràng là võ giả Hồn Hải cảnh tầng bốn!
Trận sư cấp bốn trung cấp kết hợp với võ giả Hồn Hải cảnh tầng bốn, thế trận này ở nam vực mà nói, có thể coi là quá phô trương rồi.
Thiên Càn Tông, Trùng Thiên Phong.
Đây là nơi giam giữ Tông chủ và Thái Thượng trưởng lão của các tông.
Hải nguyên lực của những người này đều bị hạ cấm chế, căn bản không thể điều động nguyên lực, lúc này chẳng khác gì so với phế nhân.
Thiên Phong và Lạc Thanh Phong bị giam cùng nhau, Tử Thần Tông cũng không hề lo lắng bọn họ sẽ gây ra họa gì.
“Sư thúc, người nói u Vân Tông ta… rốt cuộc là người nào tới?” Lạc Thanh Phong chau mày hỏi.
Các tông môn lớn dường như đều bị một mẻ hốt gọn, ta thực sự không nghĩ ra, trong tông môn còn ai có bản lĩnh này, lại có thể ngăn cản được đội quân tinh nhuệ của Tử Thần Tông!” Rõ ràng là Thiên Phong cũng không hề biết.
Lạc Thanh Phong nói tiếp: “Mặc dù Hà Minh Đức chỉ đến do thám chúng ta, cũng không hề nói đã xảy ra chuyện gì, nhưng từ thần thái của hắn thì vẫn có thể nhìn ra, nhất định là đã xảy ra chuyện lớn gì rồi!”
Hà Minh Đức chỉ hỏi u Vân Tông còn có cao thủ Hồn Hải cảnh nào nữa không, chứ không hề nói cho hai người bọn họ biết Mã Nghĩa đã chết.
Nhưng Lạc Thanh Phong là người như thế nào chứ?
Chỉ qua sắc mặt và lời nói, hắn cũng đã biết được rất nhiều thứ!
Thiên Phong lắc đầu đáp: “Cho dù là có xảy ra chuyện lớn đi chăng nữa, thì vẫn còn tên Hồn Hải cảnh tầng bảy Hà Minh Đức ở đó, thế thì cũng có tác dụng gì? U Vân Tông ta bị tiêu diệt cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.”
Lạc Thanh Phong đột nhiên như nhớ lại điều gì, rất hưng phấn nói nhỏ: “Sư thúc, người nói có khi nào là… Diệp Viễn đã trở về rồi không?”
Trong lòng Thiên Phong cũng chợt cả kinh, nhưng rất nhanh lại lắc đầu nói: “Nếu về thì sớm đã về rồi! Trên đại hội tông môn, lẽ nào ngươi không nghe nói không có ai đi vào bí cảnh mà trở về được! Đằng này đã qua mấy tháng, hi vọng còn sống của Diệp Viễn thật quá xa vời! Hơn nữa, cho dù Diệp Viễn có về thật, hắn tuyệt đối cũng không phải là đối thủ của Tử Thần Tông. Người mà Hà Minh Đức hỏi là cao thủ Hồn Hải cảnh.”
Nghe Thiên Phong phân tích như vậy, Lạc Thanh Phong cũng do dự không nắm chắc.
Hai người nhìn nhau, đều là lộ ra vẻ mặt đầy hối hận.
Chỉ cần cho bọn họ thời gian vài năm, Diệp Viễn nhất định là có thể trưởng thành.