Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng dựa vào sự khống chế của Diệp Viễn đối với Vạn Vũ Kiếm Nhận lúc này, trừ phi hắn dùng nguyên lực vô danh, bằng không Khoái Lương cũng không cho hắn có thời gian phá vỡ trận pháp.

Trong tầng thứ năm, bóng dáng Diệp Viễn liền xuất hiện ngay sau khi ánh sáng ở cửa vào loé lên.

ở phía không xa, sắc mặt Liễu Hồng trắng bệch khi nhìn thấy trận pháp.

Bên trong trận pháp, Liễu Hồng tay chân lóng ngóng, nào còn chút dáng vẻ nào của một cao thủ?

“Hắn phải chết rồi.” Diệp Viễn lãnh đạm đoán định thắng thua.

Nhóm của Tân Nham lại đang quá căng thẳng, cho nên không để ý tới sự xuất hiện của Diệp Viên. Câu nói vừa rồi của Diệp Viễn khiến bọn họ chợt bừng tỉnh.

Quay đầu lại nhìn, Quách Đào Quần ngạc nhiên nói: “Diệp Viễn! Đệ lại có thể lên được tới tận đây!”

Ba người bọn họ đều không biết chuyện Diệp Viễn xuất sắc vượt ải, tuy nghe nhân vật thần bí đó nói Diệp Viễn và bọn họ không giống nhau, nhưng cụ thể là không giống nhau ở chỗ nào, thì bọn họ lại không được biết.

Lúc này khi nhìn thấy Diệp Viễn, Quách Đào Quần liền buột miệng hỏi.

Diệp Viễn cười ha hả nói: “Các huynh đều vượt qua được, ta có thế không vượt qua được sao?”

Quách Đào Quần lặng người, cười khổ nói: “Nói cũng đúng, chỉ là tại sao đệ lại chậm như thế? Với thực lực của đệ, lẽ ra phải đến sớm hơn chúng ta mới đúng chứ!”

Diệp Viễn chỉ cười mà không trả lời, ngay sau đó hắn nhìn về phía Liễu Hồng, có chút ngạc nhiên hỏi: “Người kia là ai mà lại có thế lên đến tận đây cùng các huynh?”

Tân Nham tỏ vẻ xem thường nói: “Hắn ta là Liễu Hồng, một tên chẳng ra gì! Vẫn luôn tỏ vẻ trước mặt bọn ta, hơn nữa lại còn muốn vượt qua tầng thứ năm, đệ xem… hắn sắp không chống đỡ được rồi?”

Tuy rằng Tân Nham vẫn luôn không thích Liễu Hồng, nhưng Liễu Hồng cũng không phải dạng tầm thường!

Lúc ở tầng thứ tư Liễu Hồng đã cho thấy thực lực thật sự của hắn, và hắn vẫn là người đầu tiên tiến vào tầng thứ năm!

Hơn nữa khả năng chiến đấu của Liễu Hồng đã chứng minh thực lực của hắn hơn hẳn so với nhóm Tân Nham.

Bây giờ, Liễu Hồng đã chiếu đấu một ngày một đêm!

Có thể ở lại trong tầng thứ năm tới tận bây giờ, cũng chứng minh rằng thực lực của Liễu Hồng không hề tầm thường.

“Hả? Chỉ mới có mấy ngày mà đệ đã đột phá lên Hoá Hải tầng bốn, còn sắp đột phá lên Hoá Hải tầng năm luôn?”

Tân Nham ngạc nhiên hỏi.

Tuy thời gian ở bên ngoài mới chỉ là mấy ngày, nhưng Diệp Viễn đã có bốn mươi lăm ngày ở trong không gian truyền thừa.

Khoảng thời gian đó đã giúp Diệp Viễn chỉ còn vài bước nữa là có thế đột phá lên Hoá Hải tầng năm.

“Ha ha, ở mấy tầng trước cũng có một chút thu hoạch nên mới có được may mắn này. Liễu Hồng kia không thế chống đỡ được nữa rồi, nhiều lắm thì trong vòng năm chiêu nữa hắn sẽ chết chắc.” Diệp Viễn điềm đạm nói.

Ba người bọn họ cứ thế bị lời nói của Diệp Viễn dắt đi, bất giác quay qua nhìn về phía Liễu Hồng.

Sau năm chiêu, quả nhiên Liễu Hồng đã không thể chống đỡ tiếp được, hắn bị trúng một kiếm.

Ngay sau đó, hắn liền bị loạn kiếm giết chết.

Thân thể của Liễu Hồng lập tức biến mất, bị đấy ra khỏi Hạo Thiên Tháp.

“Được rồi, các huynh cứ lên trước đi, ta không giành với các huynh, các huynh cứ bàn với nhau xem ai lên trước.” Diệp Viễn bình tĩnh nói.

Tân Nham và Quách Đào Quần nhìn nhau, cả hai đều có chút sợ hãi.

Bởi đối thủ của bọn hắn quá mạnh, bọn hẳn không khoe mẽ như Liễu Hồng, mà biết chắc bản thân không thể qua được tầng thứ năm này.

Bao gồm cả Doãn Yên Hoa, sau khi nghe Diệp Viễn nói vậy cũng không có động tĩnh gì.

Diệp Viễn nhìn mấy người bọn họ, đành cười nói: “Nếu như các huynh đã khiêm tốn như vậy, thì ta cũng không khách khí nữa.”

Nói rồi, Diệp Viễn lập tức xông thẳng vào trong trận pháp.

Liễu Hồng cứ thế bị đẩy ra ngoài, nhưng hắn không cảm thấy tiếc nuối.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK