Mở cửa hàng làm ăn, chú trọng nhất là hòa khí sinh tài. Cho dù võ lực của Quân Thiên Vũ có cao hơn nữa, cũng không có cách nào đế cho người khác phải tâm phục khẩu phục.
Mặc dù biết rõ Hạ Thư Minh không tốt đẹp gì, nhưng mà người này vẫn còn danh tiếng Đan Thánh ở đó. Nếu đấu không được, danh tiếng của Dược Hương Các sẽ mất hết.
Hạ Thư Minh thất vậy, vẻ kinh hoảng trong lòng cũng mất đi, cười nói: “Hôm nay chúng ta tới, đơn thuần chỉ là trao đổi luận bàn giữa Luyện Dược Sư với nhau, Quân huynh cần gì phải cáu kỉnh như vậy?”
Đúng lúc này, bỗng nhiên Diệp Viễn lẽn tiếng nói: “Hạ Đan Thánh muốn trao đổi như thế nào, xin cứ nói.”
Hạ Thư Minh thấy Diệp Viễn ứng chiến, trong lòng mừng thầm nhưng trên mặt lại lộ vẻ kinh ngạc nói: “Hả? Chẳng lẽ là vị cao nhân của Dược Hương Các kia chính là Diệp Viễn ngươi đó chứ? Đây… chẳng lẽ Dược Hương Các lớn như vậy nhưng đến một cường giả Đan Tông trấn giữ cũng không có? Cái này cũng quá keo kiệt rồi đó?”
Lần này, các võ giả vây xem không khỏi khẽ bàn luận.
Cái gì? Ta còn tưởng rằng lời đồn là giả, ở đường Cổ Phong phồn hoa nhất thành mở một tiệm thuộc lớn như vậy, làm sao có thể đến một Đan Tông cũng không có? Bây giờ xem ra lại đúng là sự thật!”
“Một tiệm thuốc mà đến cả một Đan Tông cũng không có, đan dược bán ra có thể ăn được sao?”
“Thế này… thật không biết là Diệp Viễn kia lấy tự tin ở đâu ra, thực lực như vậy mà dám mở tiệm thuốc, hay là chúng ta đi cửa hàng Thiên Duyên ở đối diện mua đan dược đi.”
Mặc dù nghe đồn là Dược Hương Các đến cả một Đan Tông cũng không có, nhưng mà kỳ thật thì mọi người đều không tin tưởng.
Dám đối đầu trực diện với cửa hàng Thiên Duyên, tối thiểu thì cũng phải có một Đan Tông trấn giữ chứ?
Bây giờ làm nửa ngày hóa ra chỉ có một tên Đan Hoàng, cho dù Đan Hoàng này có không tầm thường thì có tác dụng gì?
Thiên Nhi hận không thể tìm một cái lỗ để chui xuống, lần này gốc gác đều bị vạch trần, nàng cảm thấy thật là bẽ mặt.
Cho dù là những Đan Tông kia không thế luyện chế ra những đan dược này thì cũng nên tìm Đan Tông của cửa hàng Lưu Tinh bọn họ để trang trí một chút cũng là tốt mà.
Bây giờ thì tốt rồi, một Đan Hoàng làm sao có thể phục chúng?
Ngược lại Diệp Viễn vô cùng bình tĩnh cười nói: “Đan Tông đương nhiên là có, có điều bởi vì một vài nguyên nhân nên hôm nay không thể tới. Các vị, Dược Hương Các chủ yếu là kinh doanh doanh đan dược cấp năm, nhưng mà cũng tiếp nhận nhiệm vụ của đan dược cấp sáu. Có điều đan dược cấp sáu thì cần phải đặt trước, hơn nữa linh dược phải tự chuẩn bị. Mọi người cứ yên tâm, đan dược cấp sáu của Dược Hương Các, tuyệt đối là tốt hơn bất kỳ nhà nào ở Cổ Phong Thành!”
“Ha ha, khẩu khí thật là lớn! Ngươi khoác lác cũng không cân nhắc thực lực của mình một chút. Lời này nói ra từ miệng của một Đan Hoàng nho nhỏ, há chẳng phải là chuyện nực cười trong thiên hạ hay sao?” Một cường giả Đan Tông nghe vậy cười lạnh nói.
Đây là Đan Tông cấp cao, tên là Tô Khải Thức. Thực lực của hắn ở trong đám Đan Tông này, chỉ đứng sau Hạ Thư Minh, không thể khinh thường.
Diệp Viễn lấy ra mấy viên đan dược, bất ngờ nhất những đan dược này đều là đan dược cấp sáu!
“Cường giả Đan Tông của Dược Hương Các chúng ta không có cách nào có thể đến đây nhưng mà đã để lại mấy viên đan dược cấp sáu. Mấy người các người đều tự xưng là Đan Tông, không biết có bao nhiêu người có thể luyện chế ra đan dược cấp sáu có trình độ này?” Diệp Viễn nhàn nhạt nói.
“Siêu phẩm cấp sáu! A…”
Đan dược vừa đưa ra khiến đám người Hạ Thư Minh đều biến sắc.
Mấy viên đan dược trong tay Diệp Viễn thế mà tất cả đều là đan dược cấp sáu siêu phẩm!
Mặc dù những người này điều là cường giả Đan Tông, nhưng mà muốn luyện ra đan dược cấp sáu siêu phẩm thì vẫn miễn cưỡng một chút.
Cho dù là Đan Thánh Hạ Thư Minh, muốn luyện chế ra đan dược cấp sáu siêu phẩm cũng phải xem vận khí.
Số lượng đan dược cấp sáu siêu phẩm trong toàn bộ Cổ Phong Thành này sợ rằng cũng chỉ nhiều bằng số lượng trong tay Diệp Viễn.
Có thể tưởng tượng được những siêp phẩm cấp sáu trong tay Diệp Viễn quý giá đến nhường nào!
Tiểu tử này, rốt cuộc là tìm được ở đâu nhiều đan dược siêu phẩm như vậy?