Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc mặt Nguyệt Kiếm Phong ở một bên rất khó coi.

Diệp Viễn gọi Nguyệt Linh Ngữ là tỷ tỷ, vậy thì chẳng phải là hắn phải gọi Diệp Viễn là thúc thúc sao?

Cái bối phận này thật sự là loạn…

Có điều khi nhìn thấy nét mặt Nguyệt Linh Ngữ, Nguyệt Kiếm Phong cũng không tiện phát tác, đành phải ở một bên hờn dỗi.

“Khanh khách, tiểu oa nhi nhà ngươi thật là biết nói chuyện! Được thôi, tùy ngươi gọi thế nào. Có điều ta có lời này phải nói trước, nếu như ngươi đối xử không tốt với Ly Nhi nhà chúng ta, ta cũng không tha cho ngươi!” Nguyệt Linh Ngữ nửa thật nửa đùa nói.

Nguyệt Mộng Ly cả kinh, vội vàng nói: “Linh Ngữ nãi nãi người nói cái gì đó? Nếu như không có Viễn ca, Ly Nhi bây giờ đã là người chết rồi, sao huynh ấy có thể đối xử không tốt với con chứ?”

Nguyệt Linh Ngữ không biết thân phận của Diệp Viễn, nếu như chọc giận Diệp Viễn, cả hai đời nàng cũng không thể làm người được rồi.

Ai ngờ Nguyệt Linh Ngữ vượt qua nói: “Nha đầu ngốc! Chuyện gì ra chuyện đó, hắn cứu được con, không có nghĩa là hắn muốn đối tốt với con. Nam nhân đều là hoa tâm, con nên giám sát chặt chẽ chút! Con là bảo bối của Nguyệt gia chúng ta, bất kể là tiểu tử nhà ai ở cùng với con đều phải bưng lấy con! Về sau tiểu tử này dám bắt nạt con, con nói với Linh Ngữ nãi nãi, bà cô này nhất định sẽ đánh bờ mông của hắn đến nở hoa!”

Nguyệt Linh Ngữ một bó lớn tuổi rồi, nhưng mà lại mồm miệng không ngừng. Bình tĩnh như Nguyệt Mộng Ly cũng là có chút không ngăn cản được.

Nàng đang muốn ngăn cản Nguyệt Linh Ngữ nói tiếp, lại nghe Diệp Viễn nói: “Linh Ngữ tỷ nói đi đâu vậy, ta và Ly Nhi tâm ý tương thông, cuộc đời này ta sẽ không phụ nàng! Ta không những muốn đối tốt với nàng, mà còn muốn đối tốt với Linh Ngữ tỷ nữa, có được không? Chờ ta đạt đến cảnh giới, ta nhất định sẽ vì Linh Ngữ tỷ luyện chế một viên Cửu Thiên Bất Lão Đan, khiến cho thanh xuân của Linh Ngữ tỷ mãi mãi ở đây!”

Trong mắt Nguyệt Linh Ngữ đột nhiên phát ta một đạo tinh mang, vẻ mặt hoài nghi nhìn Diệp Viễn nói: “Ngươi biết luyện chế Cửu Thiên Bất Lão Đan! Không phải là đang nói khoác đó chứ?”

Cửu Thiên Bất Lão Đan là đan dược cấp chín thượng phẩm, nguyên liệu luyện chế cực kỳ trân quý, độ khó cũng rất lớn. Chỉ có mấy Đan Đế đỉnh phong ở Thần Vực mới biết và mới có thực lực để luyện chế.

Hơn nữa, những người biết đan phương của Cửu Thiên Bất Lão Đan cũng không có mấy người.

Bà thật sự không thể tin được, chàng trai hơn hai mươi tuổi trước mắt này lại có thể luyện chế Cửu Thiên Bất Lão Đan.

Cửu Thiên Bất Lão Đan là thứ có thể khiến cho bất kỳ một nữ nhân nào ở Thần Vực sốt sắng.

Nó chẳng những có thể làm cho Nguyệt Linh Ngữ đã lớn tuổi trở lại tuổi phong nhã hào hoa, thanh xuân mãi ở bên, mà còn có thể kéo dài dương thọ thêm một ngàn năm.

Đan dược nghịch thiên như vậy ai có thể không điên cuồng chứ?

Diệp Viễn cười nói: “Có khoác lác hay không, đến lúc đó là biết. Có điều, linh dược cần thiết để luyện ra Cửu Thiên Bất Lão Đan này sẽ phải do chính Linh Ngữ tỷ tỷ tự mình gom góp rồi.”

Hiển nhiên là Nguyệt Linh Ngữ vẫn không tin, ánh mắt không khỏi nhìn về phía Nguyệt Kiếm Phong và Nguyệt Mộng Ly, tất nhiên là trưng cầu ý kiến của bọn họ.

So sánh ra, nàng vẫn là tin tưởng người Nguyệt gia hơn.

Trong lòng Nguyệt Kiếm Phong cũng khiếp sợ không thôi, hắn đương nhiên biết Cửu Thiên Bất Lão Đan, nhưng mà Diệp Viễn nói hắn có thể luyện chế, hắn vẫn cảm thấy hơi nói khoác một chút.

Có điều, nếu như Diệp Viễn không có bản lĩnh kia thì làm sao hắn có thể chỉ liếc nhìn mà đã có thể nhìn ra bệnh trên người mình?

Hình như Diệp Viễn này, căn bản là không theo thói bình thường!

“Linh Ngữ trưởng lão, cái này… chắc là Diệp Viễn có năng lực như thế. Ít nhất, chất nhi cảm thấy, cường giả Đan Đế của gia tộc cũng không bằng hắn!” Nguyệt Kiếm Phong nói một câu nói thật.

Nguyệt Mộng Ly thì tự nhiên cười nói: “Linh Ngữ nãi nãi, người cũng đừng có hoài nghi! Viễn ca nói có thể luyện thì nhất định là có thể luyện chế, người cứ yên tâm mà chuẩn bị linh dược đi ạ!”

Cho dù là nói giỡn, thì nếu như ngay cả Diệp Viễn cũng không luyện chế ra được Cửu Thiên Bất Lão Đan kia thì ở Thần Vực này tuyệt đối sẽ không có người có thể luyện chế ra được.

Nguyệt Linh Ngữ kinh ngạc nhìn Nguyệt Mộng Ly, không biết nàng lấy tự tin ở đâu ra.

Nhưng mà bà chính là nhìn Nguyệt Mộng Ly lớn lên từ nhỏ, biết rõ nha đầu kia chưa bao giờ lừa gạt bà những chuyện như thế này.

Hơn nữa mặc dù Nguyệt Kiếm Phong nói uyển chuyển, nhưng mà hắn cũng là cực kỳ tán thành thực lực đan đạo của Diệp Viễn!

Tiểu tử này, lại có thực lực đan đạo nghịch thiên như thế sao? Rốt cuộc thì hắn có địa vị gì?

“Được rồi! Nếu như ngươi có khả năng giúp đỡ lão thân luyện chế Cửu Thiên Lão Bất Đan thì lão thân sẽ tặng Sơn Hà Xã Tắc Đồ cho ngươi!” Nguyệt Linh Ngữ nói.

Thánh khí siêu phẩm Sơn Hà Xã Tắc Đồ, là một món phỏng chế thần khí, có được uy lực không thể tưởng tượng được. So với thánh khí siêu phẩm thì ghê gớm hơn rất nhiều.

Chỉ là Diệp Viễn hôm nay đã có thần khí chính thức, còn có tấm Bia Đá Hạo Thiên và Trấn Hồn Châu, thì sao còn để ý Sơn Hà Xã Tắc Đồ?

“Ha, cái này thì không cần rồi. Linh Ngữ tỷ là bà cô của Ly Nhi, luyện chế đan dược cho người đó là điều đương nhiên, sao còn còn thể lấy đồ vật từ người chứ!” Diệp Viễn khẽ cười nói.

Những mà ánh mắt kia của Diệp Viễn lộ vẻ khinh thường, vẫn là đã đâm bị thương Nguyệt Linh Ngữ.

Nàng có thể nhìn ra, Diệp Viễn thật sự không thèm Sơn Hà Xã Tắc Đồ chứ không phải là ra vẻ hào phóng.

“Phốc phốc…”

Nguyệt Mộng Ly bỗng nhiên cười ra tiếng, Nguyệt Kiếm Phong cũng là nghẹn lấy tiếng cười.

Nguyệt Linh Ngữ vừa thấy, không khỏi càng thêm nghi hoặc, nói: “Các ngươi cười cái gì? Chẳng lẽ Sơn Hà Xã Tắc Đồ của ta còn không chống đỡ được một viên Cửu Thiên Lão Bất Đan sao?

Nguyệt Mộng Ly cười nói: “Linh Ngữ nãi nãi, lão nhân gia ngài vẫn luôn bế quan, còn chưa biết ở ngoài sáng đã xảy ra những chuyện gì. Diệp Viễn đã dùng một món chuẩn thần khí đánh chết đối thủ mới thắng được cuộc thi Minh Nguyệt! Mặc dù Sơn Hà Xã Tắc Đồ của người tốt, nhưng mà so như thế nào cũng vẫn là kém chuẩn thần khí đi?”

Nguyệt Linh Ngữ nhẹ hít một hơi, muốn bình phục kích động trong lòng.

Nàng vừa mới xuất quan, đối với chuyện của cuộc thi Minh Nguyệt cũng chỉ là đơn giản hỏi vài câu, căn bản còn chưa có kịp hiểu rõ ràng.

Ly Nhi tìm lang quân như ý này, dường như không đơn giản!

Luyện chế đan dược cấp chín thượng phẩm, có được chuẩn thần khí, đây cũng không phải là chuyện mà một thanh niên tầm thường có thể làm được.

“Linh Ngữ tỷ, người là tới tìm Hàn Thông đúng không? Nếu không đuổi theo đi, thì bọn họ sẽ đi vào chỗ sâu nhất của bí cảnh đó.” Diệp Viễn không muốn dây dưa nhiều ở vấn đề này, thế là nhắc nhở.

Nguyệt Linh Ngữ bị Diệp Viễn làm cho đầu óc choáng váng, trong đầu toàn là Cửu Thiên Bất Lão Đan, nhất thời quên mất chuyện chính.

Nhắc nhở này của Diệp Viễn mới khiến nàng hoàn toàn tỉnh ngộ.

“Đúng đúng, chính sự quan trọng hơn! Bước đi của các ngươi quá chậm, ta đến mang các ngươi đi thôi!”

Cũng không đợi ba người trả lời, tay áo Nguyệt Linh Ngữ cuốn một cái, liền mang theo ba người biến mất không thấy gì nữa.

Chỉ có một lát mà bốn người đã phi xa mấy ngàn dặm!

“Bên trong Hạo Nhật Minh Nguyệt Cảnh không thể thi triển thuật di dời, cũng đã chậm trễ không ít thời gian. Nghe Kiếm Thu nói, tên Hàn Thông kia chẳng qua là Đạo Huyền tầng sáu, dựa theo lộ trình để tính toán, có lẽ còn chưa có tới đây. Nếu như quả thật Hàn Thông là vì Nhật Nguyệt Thiên Đồng mà tới, vậy thì hắn đương nhiên phải tới Hoàng Lương Sơn, chúng ta ở chỗ này ôm cây đợi thỏ là được.” Nguyệt Linh Ngữ thản nhiên nói.

Lúc này, cảnh sắc phía trước đã hoàn toàn khác.

Bên này thì như mặt trời ban trưa, mà phía trước sau một cái màn sáng thì lại là một nắng hai sương, màn đêm buông xuống.

Màn sáng kia, giống như là ranh giới ngăn cách hai thế giới.

Đầu kia màn sáng là một mảnh núi dài miên man, có lẽ chính là Hoàng Lương Sơn trong miệng Nguyệt Linh Ngữ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK