Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Hỗ nghe vậy, càng hoài nghi hơn, lạnh lùng cười nói: “Ha ha, Tân lão tổ lại phái cháu đích tôn của mình tới đây sao? Ngươi đừng đùa ta! Xem ra, các ngươi quả nhiên là người của Cuồng Phong giới phái tới để lừa chúng ta!”

“Ngươi…!” Tân Nham nghẹn lời không biết phải phản bác ra sao.

Đúng vậy, theo lý mà nói, Tân Hồng Đào sẽ không để cháu nội mình tới nơi nguy hiểm như thế này, huống hồ vừa rồi bọn họ tỏ ra rất ngạo nghễ mở đường máu đế tiến vào trong thành.

Nhìn cảnh này, Tô Hỗ vô cùng thất vọng lắc đầu nói: “Hai… xem ra không thể trông chờ vào bên liên minh, lẽ nào võ giả của Vô Biên giới không còn đường thoát nữa sao?”

Bây giờ khắp nơi trong thành đều là võ giả, thân làm thành chủ như Tô Hỗ cũng cảm thấy áp lực vô cùng.

Cho nên hắn phải rất thận trọng với tất cả mọi chuyện xảy ra ở ngoài thành. Nếu không cái giá phải trả là quá đắt.

“Ha ha, xem ra ngay cả người của các ngươi cũng không tin các ngươi rồi!” Thượng Quan Lăng Vân vui mừng ra mặt khi chứng kiến điều này.

Diệp Viễn quay người lại bình thản nhìn về phía Thượng Quan Lăng Vân, nói: “Xem cái bộ dạng đắc ý của ngươi kìa!”

Thượng Quan Lăng Vân cười đáp trả: “Lẽ nào ta không nên đắc ý sao? Cho dù ta có thả các ngươi tới đó, thì các ngươi cũng không thể vào được trong thành, đúng chứ?”

Diệp Viễn đột nhiên tươi cười nói: “Bốn người các huynh theo sát ta, chúng ta vào thành.”

“Hả?” Bốn người ngạc nhiên, còn chưa kịp phản ứng lại, Diệp Viễn khẽ chuyển động, ngay lập tức hẳn đã tới bên cạnh đại trận.

“Còn ngẩn người ra đó làm gì?” Diệp Viễn lên giọng thúc giục.

Bốn người vội vã đi theo.

Diệp Viễn liền bước một bước vào bên trong đại trận.

Nhìn cảnh này không khỏi khiến nụ cười trên gương mặt Thượng Quan Lăng Vân trở nên cứng ngắc.

Diệp Viễn lại coi như không thấy vật ngăn cản thiên binh vạn mã này sao?

Nguyên nhân khiến năm cánh đại quân của Cuồng Phong giới vẫn án binh bất động, chỉ vây mà không đánh, chính là bởi vì đại trận pháp trước mắt!

Đại trận này có tên là Huyền Tinh Thiết Toả Trận, là đại trận cấp năm hạ phẩm. Trừ phi là cường giả Thần Du Cảnh đến đây, bằng không sẽ không thể nào phá giải được trận pháp.

Từ trước tới nay, Thượng Quan Lăng Vẫn vẫn không vội vã, chỉ vây mà không đánh. Bởi hắn chỉ cần khiến toà thành bị cô lập, như vậy sớm muộn gì hắn cũng có được nó.

Ai ngờ Diệp Viễn lại dám thò chân vào trong đại trận pháp mà cường giả Thần Du Cảnh cũng chưa chắc đã hoá giải được.

cả bốn người Tân Nham thấy vậy thì trở nên hưng phấn, vội vàng theo Diệp /iễn tiến vào đại trận.

Tô Hỗ đứng trên cổng thành cũng cảm thấy kinh ngạc vô cùng khi trông thấy cảnh tượng này, vội vàng nói với Đinh Kỳ: “Mau! Khởi động trận pháp, giết chết năm người này cho ta!”

Đinh Kỳ cũng hết sức kinh ngạc, vội /àng lấy ra một tấm phù lục, rót nguyên lực vào trong đó, rồi truyền tới trung tâm đại trận đế điều khiến trận pháp.

Người điểu khiển trận pháp chính là một trận sư cấp bốn còn khá trẻ, tên là Thiệu Tư Tê.

Mặc dù hắn không thể nào phát huy được hết toàn bộ uy lực của đại trận, nhưng vẫn có thế huy động đại trận chống lại các võ giả có thực lực dưới Thần Du Cảnh.

Khi nhận được thông tin trong tấm phù, hắn không dám chậm trễ, vội vàng cho khởi động đại trận, nhằm tiêu diệt năm người Diệp Viễn.

Nhưng khi vừa khởi động, mặt Thiệu Tư Tê đột nhiên biến sắc: “Chuyện gì thế này? Tại sao Huyền Tinh Thiết Toả Trận lại không chịu sự khống chế của ta?”

Tô Hỗ khó nén được sự chấn động trong lòng khi thấy Diệp Viễn xuất hiện trước mặt.

Người thiếu niên này lại có thể đi qua được trận pháp, sau đó bay thẳng lên phía trên thành và đứng trước mặt hắn.

Tô Hỗ rất muốn dùng một chưởng giết chết người thiếu niên đang đứng trước mặt mình, thế nhưng không biết tại sao, hắn ta lại không nâng nổi cánh tay lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK